NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 14

trôi đi xa và biến mất. Lúc đó chỉ còn lại hai người, cô và Conlan, đứng xa
nhau quá.

Vẫn là giấc mơ ấy cô đã mơ bao lần trong những năm qua, khi cô và

chồng lê bước từ văn phòng của bác sĩ này đến văn phòng của bác sĩ khác,
thử hết kiểu điều trị này đến kiểu điều trị khác. Về lý thuyết thì cô thuộc
loại may mắn; trong tám năm, cô đã thụ thai nhiều lần. Hai lần đã kết thúc
bằng việc sẩy thai; một lần – con gái cô, Sophia – chỉ sống được ít ngày.
Nỗ lực có con kết thúc ở đây. Cả cô lẫn Conlan đều chẳng có lòng nào mà
thử thêm.

Cô nhích người ra xa chồng, với tay lấy chiếc áo khoác rơi trên sàn, và ra

khỏi phòng ngủ.

Bóng tối của hành lang đón chờ cô. Bên phải cô, khoảng hơn chục bức

ảnh gia đình, có khung bằng gỗ gụ dày, phủ kín bức tường. Chân dung năm
thế hệ nhà DeSaria và Malone.

Cô nhìn dọc theo hành lang dài đến tận cánh cửa cuối cùng, đóng kín.

Nắm đấm cửa bằng đồng lấp lánh bởi ánh trăng chiếu qua cửa sổ gần đó.

Lần cuối cùng cô dám bước vào gian phòng đó là khi nào?
Chúa đã cho con lời đáp… Hãy lắng nghe.
Cô chầm chậm đi qua cầu thang và phòng ngủ dành cho khách để đi tới

cửa cuối cùng.

Ở đó, cô hít một hơi sâu và thở hắt ra. Tay cô run lên khi mở cửa và bước

vào trong. Không khí ở đây có vẻ nặng nề, cũ kỹ và mốc meo.

Cô bật đèn và khép cửa lại.
Căn phòng thật hoàn hảo.
Cô nhắm mắt lại, dường như bóng đêm có thể hỗ trợ cô. Những giai điệu

trong bộ phim Người đẹp và Quái vật hiện lên trong tâm trí cô, đưa cô về
với lần đầu tiên cô đóng cửa gian phòng này lại, cách đây nhiều năm. Đó là
lúc họ quyết định nhận con nuôi.

Chúng tôi có một đứa trẻ, thưa bà Malone. Người mẹ - một thiếu nữ - đã

chọn bà và Conlan. Hãy đến văn phòng tôi và gặp cô ấy .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.