NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 174

Cô chậm rãi mở mắt; nhìn thấy cùng một ký ức cay đắng mà ngọt ngào

như vậy trên khuôn mặt mẹ.

“Đó là một ý kiến hay,” Angie nói. “Chúng ta sẽ có một buổi tối thật đặc

biệt. Ăn tối ở Palisades và đặt một phòng ở khách sạn Fairmont Olympic.
Sẽ rất tốt cho cả hai chúng ta.”

“Cám ơn con,” mẹ nói, giọng đứt quãng. “Bố con nói vậy đấy.”
SÁNG HÔM SAU, LAUREN DẬY SỚM VÀ CHUẨN BỊ BỮA SÁNG

CHO MÌNH, nhưng khi cô gái nhìn xuống đĩa trứng, ý nghĩ mình sẽ phải
ăn cái thứ màu vàng và sánh kia khiến cô không thể chịu nổi. Cô đẩy đĩa ra
nhanh tới mức chiếc nĩa rơi ra và đập mạnh lên mặt bàn phóc mi ca. Trong
một giây, cô nghĩ rằng mình sắp sửa nôn đến nơi.

“Con làm sao thế hả?”
Giật mình, cô ngước nhìn lên. Mẹ đứng ở cửa ra vào, mặc một chiếc váy

bò màu hồng ngắn đến mức khủng khiếp, và một chiếc áo phông in hình
ban nhạc rock Black Sabbath. Quầng thâm dưới mắt mẹ to tướng. Mẹ đang
hút thuốc.

Mẹ dựa vào cửa. Nụ cười mãn nguyện, mơ màng trên nét mặt. “Lần này

khác.”

Lauren những muốn nói Loài khác ấy ạ? Nhưng cô kiềm chế được. Cô

đang ở trong tâm trạng khó chịu, bực bội. Giây vào mẹ chẳng hay ho gì.
“Mẹ toàn nói thế. Jerry Eckstrand cũng khác mà. Và cả cái ông lái chiếc xe
buýt VW nữa – tên ông ấy là gì nhỉ? Dirk? Ông ấy chắc chắn là khác biệt.”

“Con quá đáng lắm.” Mẹ rít một hơi thuốc dài. Khi mẹ nhả khói, mẹ cắn

móng tay. “Con tới kỳ à?”

“Không ạ, nhưng ta lại chậm tiền thuê nhà nữa rồi và mẹ dường như đã

về hưu.”

“Chuyện này không phải là việc của con, nhưng có thể là mẹ đang yêu.”
“Lần trước khi mẹ nói thế, tên ông ta là Snake. Chúa biết rằng ta chẳng

thể có vấn đề với một người mang tên loài bò sát. Ta biết khá chắc là ta
đang đón nhận điều gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.