NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 187

Angie nghe thấy hố thẳm nỗi đau trong giọng nói của Lauren. Cô nhận ra

từng sắc thái của âm thanh ấy. “Cô quan tâm đến cháu Lauren à. Rõ ràng là
cháu đang thất vọng. Cô muốn giúp cháu.”

Vẻ mặt Lauren đanh lại. “Đừng. Xin cô đấy.”
“Đừng cái gì chứ?”
“Tử tế với cháu. Tối nay cháu không chịu nổi đâu.”
Đó là chuyện Angie có thể hiểu được, sự mong manh, dễ vỡ ấy. Cô ghét

việc một người trẻ như vậy lại gặp đớn đau đến nhường ấy, nhưng xét lại,
thì tuổi vị thành niên là gì nếu không là sự bối rối kịch liệt và những cảm
xúc ngập tràn? Tất cả những chuyện này có khi chỉ vì cô gái bị điểm kém.
Trừ phi... “Cháu và David chia tay à?”

Lauren gần như mỉm cười. “Cám ơn cô đã nhắc cháu nhớ ra là có chuyện

có thể còn tồi tệ hơn thế này.”

“Mặc áo vào đi.”
“Cháu sẽ đi đâu ư?”
“Cháu sẽ đi.”
Angie nắm lấy cơ hội. Cô quay vào bếp để lấy áo khoác. Khi cô trở ra,

Lauren đang đứng bên cửa, mặc chiếc áo lạnh màu xanh mới. Ba lô khoác
một bên vai.

“Đi nào,” Angie nói.
Họ đi bên nhau trên đường phố tối om. Cứ vài bước chân, một ngọn đèn

đường bằng gang đã trang trí lại tỏa ánh sáng xuống họ. Thường thì, những
đường phố như thế này sẽ hoàn toàn vắng lặng vào lúc mười giờ rưỡi đêm
các ngày trong tuần, nhưng đêm nay đâu đâu cũng có người, chuẩn bị sẵn
sàng cho thị trấn đón mùa lễ hội. Không khí lạnh thơm mùi gỗ cháy và mùi
đại dương.

Angie dừng lại ở góc phố, nơi những hội viên liên đoàn phụ nữ quốc tế

đang phân phát những ly ca cao nóng.

“Cô muốn dùng một chút kẹo đường không?” Người phụ nữ hỏi với vẻ

tươi vui, hơi thở của chị ta trắng như bông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.