NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 208

Đây là lễ Tạ ơn đầu tiên của cô có gia đình. Cô đã chờ đợi điều đó cả

đời. Cô sẽ không để một đứa trẻ làm hỏng điều đó đâu.

Ở góc đường Mapple Drive và Sentinel, cô bước xuống xe buýt.
Bên ngoài, bầu trời xám như chì. Trông như buổi tối chứ không phải ban

trưa. Gió quét trên mặt đất, xoáy tung đám lá thâm đen và rung lắc những
hàng cây trơ trụi. Trời còn chưa mưa, nhưng sắp sửa rồi. Cơn bão đang đến.

Cô cài chiếc áo khoác để chống lại giá rét rồi vội vã đi xuống phố, đọc

các số nhà trên đường đi, mặc dù chẳng cần thiết. Khi cô đi đến trước nhà
DeSaria, cô biết ngay lập tức. Sân nhà được chăm chút, xén tỉa hoàn hảo.
Những bông hoa cải bắp màu tím nở dọc lối đi, tạo ra một đường viền đầy
màu sắc tương phản với mặt đất chết mùa đông.

Đó là một ngôi nhà đẹp đẽ kiểu Tudor với cửa sổ bằng kính ghép hoa

văn và mái nhà dốc nhọn, cổng vòm xây bằng gạch. Bức tượng chúa Jesus
đứng bên cửa, tay chìa ra chào đón.

Cô theo lối đi bằng xi măng, qua đài phun nước có tượng Đức Mẹ, đến

gõ cửa.

Không có ai trả lời, mặc dù cô nghe có tiếng ồn ào bên trong nhà.
Cô lại bấm chuông.
Lại một lần nữa, chẳng có gì. Cô sắp sửa ra về thì bỗng dưng cánh cửa

bật mở.

Một cô bé nhỏ xíu, tóc vàng đứng đó, ngước nhìn cô. Cô bé mặc chiếc

váy nhung đen viền trắng.

“Chị là ai ạ?” Cô bé hỏi.
“Chị tên là Lauren. Cô Angie mời chị đến ăn tối.”
“Ồ.” Cô bé mỉm cười với cô, rồi quay ra và chạy biến.
Lauren đứng đó, bối rối. Gió lạnh thổi phía sau chiếc váy, nhắc cô khép

cửa lại.

Thận trọng, cô đi qua tiền sảnh bé tẹo, và dừng lại ở rìa phòng khách.
Khung cảnh thật huyên náo. Phải có ít nhất là hai mươi người ở đó. Ba

người đàn ông đứng trong góc nhà cạnh cửa sổ lớn, uống cocktail và trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.