NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 220

Cô không biết chắc mình đã ngồi đó bao lâu, mụ mị, cố gắng bình tĩnh

lại. Cô ngước lên và nhìn thấy Diane VanDerbeek.

Angie không đứng dậy. Cô không chắc mình có đứng vững không.

“Diane. Rất vui gặp lại chị.”

Vui thật. Diane đã làm việc cùng Conlan một thời gian dài. Chị ấy và

chồng, John đã từng là bạn của họ trong nhiều năm. Conlan đã hưởng
quyền giám hộ tình bạn sau vụ ly dị. Không, nói như vậy không đúng lắm.
Angie đã từ bỏ chúng mà không hề chiến đấu. Nhiều tuần liền sau cuộc ly
hôn, Diane đã gọi điện. Angie đã không gọi lại cho chị.

“Để cậu ấy yên đi, vì Chúa. Cuối cùng thì cậu ấy cũng tìm lại được cuộc

sống của mình.”

Angie cau mày. “Chị nói cứ như là anh ấy tan nát sau khi ly hôn. Anh ấy

vững vàng như đá tảng mà.”

Diane yên lặng nhìn cô chăm chú, như cân nhắc xem cần phải nói gì. Sau

một lát, chị liếc qua cửa sổ nhìn một ngày xám xịt tháng Mười một. Miệng
chị, thường rất hay mỉm cười, vẫn mím lại thành một đường mỏng dính,
thậm chí có khi còn hơi trễ xuống.

Angie cảm thấy căng thẳng. Diane luôn có sự thẳng thắn của một nhà

báo. Gọi sự việc theo đúng tên gọi của nó là phương châm sống của chị. Dù
chị chuẩn bị nhận xét điều gì chăng nữa thì Angie cũng khá chắc rằng cô
chẳng muốn nghe.

“Em thực sự nhớ nhung nhiều đến thế ư?” Cuối cùng Diane hỏi.
“Em không nghĩ là em muốn nói về chuyện đó.”
“Năm nay đã hai lần chị bước vào phòng làm việc của cậu ấy và nhìn

thấy cậu ấy khóc. Một lần là khi Sophia mất và một lần là khi các em quyết
định ly hôn.” Giọng chị dịu lại; ánh nhìn trong mắt chị cũng vậy. “Với
Sophia, chị đã nghĩ: Thật buồn làm sao khi cậu ấy phải tới đây mà khóc.”

“Đừng chị,” Angie thì thầm.
“Chị đã cố gắng nói với em trước đây, khi chuyện đó còn có ý nghĩa,

nhưng em chẳng muốn nghe. Vậy sao giờ em lại đến đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.