NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 241

“Bác hiểu rồi.”
“Bác thả cháu xuống đây là được ạ.” Lauren nói. “Chẳng cần thiết…“
“Ở Safeway ấy à?” Bà Haynes cau mày nhìn cô. “Bác không nghĩ thế

đâu.”

Lauren nuốt mạnh. Cô gái không thể nói nên lời. Từ ghế sau, David chỉ

đường đi đến căn hộ.

Họ dừng lại đằng trước tòa nhà điêu tàn. Dưới ánh trăng, trông nó giống

như khung cảnh trong một cuốn tiểu thuyết của Roald Dahl

37*

, nơi sinh

sống của một đứa trẻ nghèo khó, đáng thương.

David ra khỏi xe và đi vòng sang phía cửa hành khách.
Bà Haynes bấm khóa xe, rồi quay ra, nhíu này.
Lauren giật mình vì tiếng bíp của chìa khóa điện.
“Cháu sống ở đây à?”
“Vâng.”
Thật kinh ngạc, khuôn mặt của bà Haynes có vẻ dịu đi. Bà thở dài nặng

nề.

David cố gắng mở cửa.
“David là đứa con độc nhất của bác,” bà Haynes nói. “Thực sự, nó là một

phép màu nhiệm. Có lẽ là bác đã yêu nó quá nhiều. Việc làm mẹ... đã tác
động lên bác theo một cách nào đó. Tất cả những gì bác muốn là nó được
hạnh phúc, được có tất cả những lựa chọn mà bác không có được.” Bà nhìn
Lauren. “Nếu như cháu và David kết hôn và giữ đứa trẻ này...” Giọng bà
tan nát. “Cuộc sống với một đứa trẻ rất khó khăn. Không có tiền hay học
vấn, thì còn tệ hơn thế. Bác biết cháu yêu David nhường nào. Bác có thể
nhìn thấy điều ấy. Và nó cũng yêu cháu. Đủ yêu để từ bỏ tương lai của
chính mình. Bác đoán là bác nên tự hào về điều đó.” Bà nói câu cuối cùng
rất khẽ, như thể muốn cảm nhận điều đó nhưng không thể.

David đập vào cửa kính. “Mở cửa đi, mẹ.”
Lauren hiểu rõ điều mà bà Haynes nói cũng như không nói ra. Nếu cháu

thực sự yêu David, đừng bắt nó phá hoại tương lai của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.