NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 254

quan tâm đến cô, sợ sự mong manh của cô sẽ trở về, như một đợt thủy triều
và nhấn chìm họ.

“Giờ thì có gì khác?”
“Ý anh muốn nói gì?”
“Tình yêu của chúng ta không đủ cho em.”
“Em đã thay đổi.”
“Bỗng dưng, sau tám năm bị ám ảnh, em thay đổi, hả?”
“Bỗng dưng ư?” Cô lùi lại. “Trong năm qua, em đã mất bố, mất con, và

mất chồng. Anh thực sự nghĩ em đi qua tất cả những chuyện ấy và không
thay đổi sao? Nhưng trên hết, Con, điều cào xé em và làm em thức giấc
giữa đêm chính là anh. Bố và Sophia... số phận đưa họ đi. Anh...” Giọng cô
chùng xuống. “Em đã bỏ lại anh. Phải mất nhiều thời gian em mới nhận ra
điều đó. Em đã không ở đó bên anh. Không phải như cách anh vẫn luôn ở
bên em, và sống với điều đó thật khó làm sao. Cho nên, bỗng dưng thay đổi
ư? Em không nghĩ thế đâu.”

“Anh biết em đã đau đớn đến thế nào.”
“Và em đã để cho điều ấy trở thành quan trọng nhất.” Cô lại chạm vào

khuôn mặt anh, dịu dàng. “Nhưng, anh cũng đau đớn chứ.”

“Đúng vậy.” Anh chỉ nói có thế.
Họ nhìn nhau trong lặng thinh. Angie còn biết nói gì nữa.
“Làm tình với em đi,” cô nói, ngạc nhiên với chính mình. Sự tuyệt vọng

thể hiện rõ trong giọng nói của cô. Cô chẳng quan tâm. Rượu vang đã khiến
cô bạo dạn.

Tiếng cười của anh run rẩy và gượng gạo. “Đâu có giản đơn như vậy.”
“Tại sao không? Cả đời chúng ta, mình đã tuân thủ luật lệ. Trường đại

học. Đám cưới ở nhà thờ. Sự nghiệp. Những đứa con.” Cô dừng lại. “Chính
vì thế mà ta mắc kẹt. Rốt cuộc chúng ta trở thành những con thú ở Kalahari
bị kẹt lại trong bùn và chết.” Cô ngả vào anh, thật gần để anh có thể hôn cô
nếu muốn. “Nhưng giờ đâu còn một sơ đồ cho mình nữa. Chẳng còn con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.