NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 262

Em thuộc về chỗ đó . Lauren có thể nghe thấy những từ đó rành rọt như

thể nó được nói thành tiếng vậy.

Nhưng đó lại là một lời nói dối khác.
Sự thật là cô chẳng thuộc về bất kỳ nơi nào.
LAUREN QUAY TRỞ LẠI LỚP HỌC VÀ NHẬP VÀO GUỒNG

QUAY CỦA TRƯỜNG trung học. Cô ghi chép và điền vào thời khóa biểu
hàng ngày các bài tập, nói chuyện với bạn học. Một hoặc hai lần, cô thậm
chí còn mỉm cười, nhưng bên trong, cô thấy mình lạnh lẽo. Một sự tức giận
lạ lẫm đang lan ra trong máu cô.

David đã hứa sẽ giữ bí mật. Cậu biết – họ biết – sớm hay muộn, chuyện

sẽ vỡ lở, dĩ nhiên, nhưng chưa phải ngay lập tức. Cô chưa sẵn sàng đối diện
với các câu hỏi và lời xì xầm.

Đến trưa, thì không còn là cảm tức giận nữa. Cô cáu tiết. Cô lờ các bạn

của họ đi và sải bước nhanh qua sân trường để đến phòng tập tạ. David
đang ở đó với hội bạn chơi bóng đá. Giữa những quả tạ nặng cồng kềnh và
những nỗ lực điên cuồng, họ chuyện trò và cười nói.

Khi cô bước vào phòng, tất cả đột nhiên im lặng.
Chết tiệt, David .
Cô cảm thấy má mình nóng bừng. “Xin chào,” cô cố gắng nói bình

thường, như thể cô chỉ là một nữ sinh trung học nào khác chứ không phải là
cô gái đã bị hủy hoại.

David chậm rãi ngồi dậy. Cái lối cậu nhìn cô khiến cô cảm thấy khó thở.

“Tạm biệt các cậu.”

Không ai đáp lời.
Trong lặng thinh, David và cô đi qua sân trường và tiến đến chỗ sân

bóng. Đó là một ngày trời lạnh và khô, trên cỏ phủ một lớp băng lóng lánh.
Trong không khí thoảng mùi hương táo.

“Sao anh có thể làm như thế?” Cuối cùng cô hỏi. Giong cô dịu nhẹ đến

ngạc nhiên. Cô đã tưởng mình sẽ gào lên câu hỏi đó với cậu, có lẽ còn đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.