NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 263

cậu để tăng trọng lượng câu hỏi, nhưng giờ đây, cô thấy mình lạnh như
băng và sợ hãi.

Cậu cầm lấy tay cô và dẫn cô đi đến chỗ ngồi không có mái che trên

khán đài. Họ ngồi xuống chỗ ngồi cứng và lạnh lẽo. Cậu không quàng tay
ôm cô. Thay vào đó, cậu nhìn chăm chăm vào sân vận động dày cỏ và thở
dài.

“Anh đã hứa với em,” cô lại nói, lần này lớn tiếng hơn, giọng cô cao vút.

“Và huấn luyện viên Tripp. Ai cũng biết đó là một tay lắm chuyện mà. Anh
nghĩ là…”

“Bố không nói chuyện với anh nữa.”
Lauren cau mày. “Nhưng...” cô không biết phải kết thúc câu nói ra sao

nữa.

“Ông ấy bảo anh là một thằng ngốc. Không. Một thằng ngốc chết tiệt.

Đó chính xác là những từ ngữ bố đã dùng.” Hơi thở của David bồng bềnh
như một đám mây nhạt.

Sự cáu giận của cô tan biến; chỉ thế thôi. Có cái gì đó trong cô bỗng

dưng khép lại. Cô chạm vào đùi cậu và tựa vào vai cậu. Trong bao nhiêu
năm cô quen biết David, cậu luôn luôn cố gắng thu hút sự chú ý của cha
mình. Đó là một trong những điểm chung của họ. Có một bậc cha mẹ
không yêu thương mình lắm.

Chiếc xe thể thao là niềm vui và tự hào của David không chỉ vì những

đứa con trai khác thèm muốn nó và những đứa con gái khoái nó. Cậu quan
tâm đến chiếc xe vì bố cậu yêu thích chiếc xe này. Điều làm David quan
tâm là hàng giờ bên bố trong ga ra. Ở đó - và chỉ riêng ở đó – dường như
họ nói chuyện với nhau.

“Thậm chí ông ấy còn không làm gì với chiếc xe nữa. Ông ấy bảo chẳng

có lý do gì mà phải sửa bánh xe cho một thằng con chẳng đi đến đâu.” Cuối
cùng cậu ngẩng lên nhìn Lauren. “Anh cần phải nói chuyện với ai đó. Một
cậu bạn.”

Làm sao cô lại không thể hiểu được điều đó? Đây là thời điểm của sự cô

độc gần như không thể chịu đựng nổi. Cô luồn tay vào trong tay cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.