NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 270

Lauren thốt lên kinh ngạc, ngước nhìn. “Cô không định nói thế đâu.”
“Có chứ.”
“Cô sẽ đổi ý thôi. Cô sẽ nhìn thấy cháu béo dần lên và cô sẽ...”
“Cháu đã bao giờ tin tưởng ai chưa?”
Lauren không trả lời, nhưng sự thật hiện ra trong mắt cô gái.
“Tin cô đi. Hãy đến sống ở nhà cô một thời gian, ít nhất là cho tới khi

cháu biết làm gì với tương lai của mình. Cháu cần được chăm sóc.”

“Chăm sóc.”
Angie nghe thấy sự kinh ngạc trong giọng nói của Lauren. Chăm sóc -

một điều thật giản đơn – nhưng lỗ hổng để lại trong tâm hồn do thiếu vắng
sự chăm sóc lớn biết nhường nào.

“Cháu sẽ dọn nhà cho cô và giặt giũ. Cháu cũng có thể nấu nướng, và

nếu cô chỉ cho cháu biết thế nào là cỏ dại…”

“Cháu không cần phải dọn nhà cho cô.” Angie mỉm cười. Mặc dù nỗi lo

sợ vẫn còn đó, cùng sự căng thẳng liệu ta có thể chứng kiến chuyện này,
cũng đồng thời cảm thấy dễ chịu. Cô có thể tạo ra một sự thay đổi trong
cuộc đời cô gái. Có lẽ cô sẽ không bao giờ được làm mẹ, nhưng cô có thể
đóng được vai người mẹ. “Chỉ cần cháu đi làm đúng ca và giữ vững điểm
số. Được không?”

Lauren lao vào vòng tay Angie, ôm cô đến ngạt thở. “Được ạ.”
LAUREN ĐÓNG GÓI QUẦN ÁO VÀ ĐỒNG PHỤC NHÀ TRƯỜNG

(GIỜ CŨNG không cần thiết nữa), đồ trang điểm và các vật lưu niệm,
nhưng vẫn còn khối chỗ.

Vật cuối cùng mà cô đóng gói là một khung ảnh nhỏ của cô và mẹ.

Trong bức ảnh ấy, hai mẹ con trông như hai diễn viên tạp kỹ, thò mặt qua
hai chỗ hở trên bức tranh. Theo mẹ nói, họ đã ở Vegas, trong một trạm
dừng xe trên đường đi sang bờ tây. Bao nhiêu năm liền Lauren đã cố tưởng
tượng ra ký ức thích hợp với hình ảnh này, nhưng chưa có ký ức nào ùa về.

Đó là bức ảnh chung duy nhất của hai mẹ con. Cô đặt nó cẩn thận vào

giữa các lớp quần áo và đóng va li lại. Trên đường xuống cầu thang, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.