NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 28

SÁNG HÔM SAU, ANGIE THỨC DẬY CÙNG VỚI MẶT TRỜI. CÔ

NHÌN CHĂM chú lên trần nhà, dõi theo con nhện đen to béo chăng tơ.

Mắt cô cộm và sưng lên.
Một lần nữa cô lại tưới ướt đệm với ký ức.
Đủ rồi.
Đó là một quyết định mà cô đã đưa ra hàng trăm lần vào năm ngoái. Lần

này cô quyết tâm làm cho bằng được.

Cô mở va li, lấy quần áo và đi về phía nhà tắm. Sau khi tắm nước nóng,

cô cảm thấy khỏe hơn. Cô chải tóc và buộc thành đuôi ngựa, cô thay một
chiếc quần jean bạc màu và một chiếc áo cổ lọ màu đỏ, cầm lấy túi xách để
trên bàn bếp. Cô sắp sửa đi vào thị trấn thì tình cờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài, mẹ ngồi trên một khúc gỗ bên rìa khu đất. Bà đang nói

chuyện với ai đó, tay bà làm những cử chỉ từng khiến Angie phát ngượng
thời trẻ.

Chẳng nghi ngờ gì nữa, chắc là cả gia đình đang tranh cãi xem liệu

Angie có ích gì ở nhà hàng không. Sau đêm qua, cô cũng tự hỏi mình như
vậy.

Cô biết rằng khi cô bước ra ngoài hiên, tất cả những tiếng nói rất gay gắt

kia sẽ ào ào lên như tiếng máy cắt cỏ. Họ sẽ mất cả tiếng để tranh luận về
những ưu, khuyết điểm trong sự trở về của Angie.

Ý kiến của cô sẽ gần như không trọng lượng.
Cô dừng lại ở cửa sau, cố thu hết can đảm. Nặn ra một nụ cười, cô mở

cửa và tiến ra ngoài, tìm kiếm đám đông.

Chẳng có ai ngoài mẹ.
Angie đi qua vườn và ngồi xuống khúc gỗ.
“Chúng ta biết là sớm muộn gì con cũng sẽ ra đây,” mẹ nói.
“Chúng ta ư?”
“Bố con và mẹ.”
Angie thở dài. Vậy là mẹ vẫn còn chuyện trò với bố. Angie biết rõ thế

nào là buồn thương. Cô gần như không thể trách mẹ vì không chịu buông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.