NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 282

“Bác của bà?”
“Ồ, tôi quên chưa nói với bà phải không?” Angie nhìn thẳng vào tham

vấn viên. “Hồng y Lanza là anh của mẹ tôi.”

Bà Detlas dường như co rúm trong ghế của mình. “Ồ,” bà ta trả lời lí nhí

khó nghe.

“Đi thôi, Lauren,” Angie nói, tiến ra cửa.
Lauren đi theo Angie bước thấp bước cao. “Thật đáng kinh ngạc,” cô gái

nói khi họ đã ra đến bên ngoài.

“Và vui nữa. Con dơi già ấy cần được thức tỉnh.”
“Sao cô lại biết phải nói như thế nào?”
“Cuộc đời mà, honey. Mọi thứ đều tiện cả.”
Lauren mỉm cười. Cô gái cảm thấy thật tuyệt. Hơn cả tuyệt vời nữa.

Chưa từng có ai đấu tranh như vậy vì cô, và nỗ lực ấy khiến cô cảm thấy
mình mạnh mẽ hơn, khiến cô cảm thấy bất khả chiến bại. Với cô Angie ở
bên, cô có thể làm mọi điều.

Thậm chí cả việc tiếp tục dự học dù cho mọi người có nhòm ngó, xì xào.
Angie cười tươi. “Cô hy vọng là Hồng y Lanza có tồn tại.”
Nghe thế, cả hai bọn họ cùng phá lên cười.
ANGIE ĐỨNG TRONG MỘT GÓC, NHÌN LAUREN ĐI NGANG

QUA SÂN TRƯỜNG. Cô cố gắng kiềm chế để không hét lên: “Tạm biệt,
honey. Chúc một ngày tốt lành ở trường nhé. Cô sẽ đón cháu lúc sáu giờ.”
Cô còn đủ trẻ để biết rằng cảnh ấy rất không hay. Và Lauren tôi nghiệp
cũng không cần bị chú ý hơn thêm nữa. Có thai trong khi đang học ở
trường tư là đủ khó khăn lắm rồi. Một bà lập dị muốn được làm mẹ có thể
sẽ dúi cô gái ngã hẳn xuống.

Lauren dừng lại trước cánh cửa đôi của tòa nhà lớn. Hơi quay lại, cô gái

vẫy Angie, rồi biến vào trong.

Angie thấy ngực mình thắt lại. “Mấy phù thủy nhỏ hãy đối xử tử tế với

cô gái của ta.” Cô nói. Nhắm mắt lại cô thầm cầu nguyện cho Lauren, rồi
vào trong xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.