NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 316

bềnh và nụ cười của một ngôi sao. “Rất vui gặp lại cháu, David. Cháu có
một kỳ nghỉ Giáng sinh vui vẻ chứ?”

Cậu vẫn để nguyên tay quanh người Lauren. “Được ạ. Aspen rất tuyệt

khi ta mặc áo choàng lông và uống những cốc martini lớn. Cháu nhớ
Lauren.”

Angie mỉm cười. “Chắc vì thế mà cháu gọi điện suốt.”
“Cháu gọi nhiều quá ạ? Cháu có…“
“Cô trêu cháu thôi mà,” Angie nói. “Cháu biết là cô muốn Lauren có mặt

ở nhà lúc nửa đêm chứ?”

Lauren khúc khích. Giờ giới nghiêm. Có lẽ cô là đứa trẻ duy nhất cảm

thấy vui vì điều đó.

Cậu nhìn xuống Lauren, rõ ràng là bối rối. “Em muốn làm gì? Đi xem

phim nhé?”

Lauren muốn ở bên cậu; thế thôi. “Chúng ta có thể chơi bài ở đây. Hoặc

nghe nhạc.”

David nhíu mày, liếc nhìn Angie, cô nói nhanh, “Cô có việc phải làm

trên gác.”

Lauren yêu quý cô vì thế. “Anh nghĩ thế nào David?”
“Được thôi.”
“Tốt rồi,” Angie nói. “Có đồ ăn trong tủ lạnh và hạt bắp ở trong nhà để

xe. Lauren, cháu biết máy rang bắp ở đâu rồi đấy.” Cô nhìn David có chủ ý.
“Thỉnh thoảng cô sẽ đi qua đi lại đấy nhé.”

Lauren đáng lý phải cảm thấy khó chịu vì thế, nhưng thực sự, cô thích

cảm giác mà điều ấy mang lại. Được quan tâm. Được chăm sóc. “Được ạ.”

Angie chào tạm biệt, rồi đi lên gác.
Khi chỉ còn lại hai người, Lauren cầm lấy hoa và cắm vào lọ. Xong việc,

cô đi lấy món quà tặng cậu ở trong bếp và đưa cho cậu. “Giáng sinh vui
vẻ.”

Họ ngồi xuống chiếc ghế sô pha căng phồng, ôm nhau trong vòng tay.

“Mở quà đi,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.