NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 38

Lauren đi rất nhanh, nhìn thẳng về phía trước. Cô để ý từng sắc thái của

sự đổi thay, từng bóng râm có vẻ như mới xuất hiện, mọi âm thanh và
chuyển động, nhưng cô không sợ hãi. Đường phố này là chốn quen thuộc
của cô đã hơn sáu năm nay. Mặc dù phần lớn hàng xóm của cô sống nhờ
may rủi, họ biết cách quan tâm đến người khác, và Lauren Ribido nhỏ bé
thuộc về nơi này.

Nhà cô nằm trong một tòa nhà sáu tầng ở chính giữa một khu đất đầy

những bụi mâm xôi và cây thạch nam.

Bề ngoài tòa nhà trát vữa xám xịt bởi bụi đất và rác rưởi. Ánh sáng chiếu

ra từ một vài cửa sổ, những dấu hiệu duy nhất của sự sống ở nơi này.

Lauren trèo lên những bậc thang cót két, đẩy cửa bước vào (khóa đã bị

phá tới năm lần vào năm ngoái; người quản lý toà nhà, bà Mauk, không
chịu sửa nữa), và cô đi theo những bậc thang mệt mỏi dẫn cô tới căn hộ của
mình ở tầng bốn.

Khi cô rón rén đi qua cửa phòng quản trị, cô nín thở. Cô sắp sửa đi tới

cầu thang thì có tiếng cửa mở, và cô nghe thấy:

“Lauren? Cháu phải không?”
Chết tiệt.
Cô quay ra, cố mỉm cười. “Chào bà Mauk.”
Bà Mauk – Gọi tôi là Dolores, bạn ơi – bước ra hành lang tối om. Ánh

sáng chiếu qua cửa ra vào mở rộng làm bà có vẻ nhợt nhạt, gần như là ốm
yếu, trái ngược với nụ cười phô răng tươi tắn của bà. Như thường lệ, bà chít
một chiếc khăn màu xanh hải quân trên mái tóc bạc, và mặc một chiếc váy
hoa mặc nhà. Trông bà có vẻ rũ rượi, như thể vừa được lấy ra khỏi một
chiếc vali cũ. Vai bà còng xuống vì cả cuộc đời đầy thất vọng. Đó là một
điều rất phổ biến trong khu phố này. “Bác đã ra tiệm hôm nay.”

“Thế ạ.”
“Mẹ cháu không đi làm.”
“Mẹ cháu ốm.”
Bà Mauk chặc lưỡi vẻ thông cảm. “Lại bạn trai mới, hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.