NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 400

đến bao nhiêu năm họ yêu nhau, nghĩ đến những lúc cậu cứ luôn dông dài
về khả năng của xe cộ; nói không ngừng trong lúc xem phim, hát sai nhạc
và không bao giờ thuộc lời; nhưng hơn hết, cô nghĩ về việc dường như cậu
luôn luôn biết khi nào cô cảm thấy sợ hãi, lạc lõng và cách cậu nắm tay cô,
thật chặt, như thể cậu có thể giữ cô bình tĩnh. Cô luôn luôn yêu cậu. “Em
yêu anh, David,” cô thì thầm, nghe giọng mình khàn đặc.

“Anh cũng yêu em.” Cậu cúi xuống, kéo cô vào vòng tay.
Cô là người nhích ra trước tiên. Cậu cầm lấy tay cô, bóp chặt.
“Chúng mình kết thúc rồi.” Cô nói khẽ. Nói to từng lời sẽ khiến ta đau

đớn. Cô muốn cậu cười vang, ôm cô vào lòng và nói, ‘Không đời nào.’

Thay vào đó, cậu bắt đầu khóc.
Cô cảm thấy mắt mình cay xè. Cô muốn rút lại lời đã nói, muốn bảo cậu

rằng cô không có ý như vậy, nhưng bây giờ cô đã trưởng thành và cô đã
biết rõ. Có những giấc mơ vuột khỏi tầm tay. Điều tồi tệ nhất là lẽ ra họ có
thể thành công, có thể yêu nhau mãi mãi; nếu như cô không mang thai.

Cô tự hỏi cậu sẽ đau đớn bao lâu. Cô hy vọng là một ngày nào đó vết

thương sẽ tự lành, chỉ còn để lại một vết sẹo mờ mờ. “Em muốn anh đi học
ở Stanford và quên hết những chuyện này đi.”

“Anh xin lỗi,” cậu nói, khóc nhiều đến mức cô hiểu là cậu sẽ chấp nhận

lối thoát cô đề nghị với cậu. Và mặc dù biết như thế khiến cô đau đớn, nó
cũng cứu rỗi cô, gần làm cô mỉm cười. Tình yêu cần có vài sự hy sinh.

Cậu cho tay vào túi và lôi ra một mảnh giấy màu hồng nhỏ. “Đây,” cậu

nói, đưa giấy cho cô.

Cô nhíu mày. Mảnh giấy mỏng manh rơi xuống giữa các ngón tay cô.

“Đó là giấy sở hữu xe của anh mà.”

“Anh muốn em nhận nó.”
Cô gần như không thể nhìn thấy cậu qua làn nước mắt. “Ồ, David,

không.”

“Đó là tất cả những gì anh có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.