NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 409

anh ta không nhớ có bán vé cho cô bé không. Căn hộ của cô bé đã được cho
thuê, và người chủ nhà gần như gác máy ngay khi anh hỏi về cô bé. Giám
đốc phụ trách tuyển sinh ở USC nói rằng cô bé đã hủy học bổng. Anh
không biết cô bé đi đâu.”

Angie bấm nút chiếc máy xay. Tiếng máy kêu vang trong bếp. Cô nhìn

xuống hỗn hợp yến mạch, cố gắng nghĩ ra điều gì mới để nói.

Chẳng có gì. Trong hai tư giờ qua cô và Conlan đã nói hết mọi điều có

thể nói về chủ đề này. Lauren đơn giản là đã biến mất. Chẳng có gì khó để
làm vậy trong thế giới bận rộn, đông đúc này.

Angie tắt máy xay, lấy chiếc âu ra và đổ hỗn hợp lên trên chỗ quả việt

quất. Các chị cô thề rằng nấu nướng có tác dụng trị liệu. Đây là chiếc bánh
ga tô nhân việt quất thứ ba của cô rồi. Trị liệu thêm chút nào nữa là cô có
thể sẽ hét lên.

Anh tiến đến phía sau cô, vòng tay quanh người cô và hôn chỗ lõm ở cổ

cô. Cô thở dài và dựa vào người anh.

“Em không thể chịu đựng được ý nghĩ là cô bé đơn độc. Và đừng có bảo

em rằng cô bé không đơn độc. Cô bé chỉ là đứa trẻ. Cô bé cần có người
chăm sóc.”

“Cô bé bây giờ cũng là một người mẹ.” Anh nói dịu dàng. “Không còn là

đứa trẻ nữa đâu.”

Cô quay người nằm gọn trong vòng tay anh, đưa tay lên ngực anh. Trái

tim anh đập bên dưới lòng bàn tay cô, đều đặn, bình tĩnh. Trong mấy giờ
qua, cứ khi nào cô thấy mất bình tĩnh, chóng mặt hoặc lạc lối hoặc mất bình
tĩnh, cô lại đến bên anh, chạm vào anh và để anh làm bến bờ cho cô.

Anh hôn cô. Môi anh áp vào môi cô, anh thì thầm, “Cô bé biết rằng

chúng ta yêu thương cô bé. Cô bé sẽ trở về.”

Angie có thể nhận ra anh muốn tin vào điều đó đến nhường nào.

“Không,” cô nói, “Cô bé sẽ không quay lại đâu. Anh biết vì sao không?”

“Vì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.