NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 129

Wilson nói. – Cây ở đây thì bao nhiêu cũng có mà.
- Đúng thé, Wilson ạ. – Glenarvan đáp. – Nhưng sông Snowy không
phải là một con sông bình thường, mà là một dòng lũ bất trị.
Lúc đó John Mangles, thiếu tá và Paganel đến gặp Glenarvan. Họ vừa mới
đi khảo sát sông Snowy về. Sau những cơn mưa cuối cùng, nước mưa đã
lên sáu mươi phân nữa. Nước chảy xiết John Mangles nói rằng không thể
qua sông được.
- Nhưng cũng không thể khoanh tay ngồi đây được nữa, - anh ta nói
thêm. - Điều mà chúng ta định làm trước khi Ayrton phản bội thì bây giờ
theo toi vẫn cần thiết.
- Anh muốn nói gì, John! – Glenarvan hỏi.
- Tôi muốn nói rằng chúng ta cần phải có chi viện khẩn cấp, nếu
không thể đi Twofold – Bay thì đi Melbourne. Chúng ta còn một con ngựa.
Huân tước giao nó cho tôi, tôi xin đi Melbourne.
- Nhưng đó là một ý đó mạo hiểm John ạ, - Glenarvan nói. - Đấy là
chưa kể đến nỗi nguy hiểm của cuộc hành trình hai trăm dặm trên một vùng
đất không quen biết. Nên hiểu rằng bọn tay chân của Ben Joyce có lẽ đã
ngăn chặn mọi con đường rồi.
- Tôi biết, thưa huân tước, nhưng tôi cũng còn biết rằng không thể kéo
dài tình trạng này. Ayrton yêu cầu một tuần lễ để đưa đoàn thuỷ thủ tàu
“Ducan” đến đây, tôi xin bảo đảm sẽ cùng “Ducan” trở lại bờ sông này sau
sáu ngày thôi. Vậy ý huân tước thế nào, xin ra lệnh.
Trước khi Glenarvan trả lời, Paganel nói:
- Tôi xin có một nhận xét, đi Melbourne là nên, nhưng tôi không đồng
ý để John Mangles đi. Anh ấy là thuyền trưởng “Ducan” vì vậy không thể
liều mình được, thay vào đó, tôi xin đi.
- Ý kiến hay đấy, - thiếu tá khen. – Nhưng tại sao phải đích thực là
ông, hả Paganel.
- Thế chẳng nhẽ chúng tôi không đi được sao? – Mularady và Wilson
đồng thanh nói.
- Các bạn tưởng rằng tôi sợ phải chạy ngựa trên chặng đường hai trăm
dặm đó sao, - Mac Nabbs phát biểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.