NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 165

ngay vị trí quan sát của mình.
- Mọi việc ổn cả, - anh ta nói, - chỉ có bốn đứa thức, còn lại ngủ hết
trơn.
- Hãy dũng cảm lên! – Wilson nói.
Chỉ trong một phút, lỗ đào đã được mở rộng và Robert lần lượt sa
vào vòng ôm của chị, rồi của huân tước phu nhân Helena. Chú bé cuốn
quanh thắt lưng một sợi dây gai dài.
- Cháu bé, cháu bé của cô, - huân tước phu nhân thầm thì, thế là
cháu đã không bị bọn người dã man sát hại!
- Không, cháu không biết thế nào, nhưng trong lúc mọi người náo
động, cháu chuồn ngay. Cháu thoát ra khỏi khu vực trại và trốn hai ngày
trong bụi cây, đêm mới mò ra. Cháu múôn tìm cách cứu cả đoàn. Trong lúc
thổ dân bộ lạc lo liệu chôn cất tên thủ lĩnh bị giết, cháu quan sát khu trại,
nơi mọi người bị giam, và thấy cháu có thể đến đó được. Cháu vớ được ở
căn nhà vắng một con dao và sợi dây này, rồi leo trèo luồn lách qua các bụi
cây, đám cỏ để đến đây. May sao, tảng đá làm nền xây căn nhà này có một
cái hang, từ đó cháu chỉ việc đào thêm vài chục phân đất xốp nữa thôi. Thế
là cháu đã gặp lại được tất cả!
Hai chục cái hôm thầm lặng đáp lại lời Robert
- Ta đi thôi! – Chú bé nói, giọng kiên quyết
- Còn Paganel ở dưới đó à? – Glenarvan hỏi.
- Ông Paganel? – Robert ngạc nhiên hỏi lại.
- Ừ. Ông ấy đang đợi chúng ta chứ?
- Không đâu, thưa huân tước, chẳng lẽ ông Paganel lại không ở đây
sao?
- Ông ấy không có đây, Robert ạ, - Mary Grant trả lời.
- Cháu không thấy ông ấy à? – Glenarvan hỏi. Vậy không phải hai
người cùng chạy với nhau sao?
- Không, thưa huân tước, - chú bé đáp, buồn rầu trước cái tin mất
tích Paganel.
- Ta đi thôi! - Thiếu tá nói – Không nên để mất một phút giây nào
hết. Dù Paganel ở đâu thì ông ấy cũng không lâm vào tình trạng tồi tệ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.