NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 167

đá xuống sườn núi. Từ đây, Glenarvan dìu vợ đi giật lùi lại xuống mé dưới.
Ông rờ những bụi cỏ, lùm cây, thử thấy chắc chắn mới để cho Helena đặt
chân lên. Vài chú chim nào đó hoảng hốt bay vụt lên. Những người chạy
trốn rùng mình mỗi khi có hòn đá dưới chân lăn ầm ầm xúông tận chân núi.
Hai người đã xuống đến lưng chừng sườn núi, bỗng từ trên hang núi
có tiếng John Mangles khẽ nói xuống:
- Dừng lại đã!
Glenarvan một tay bám vào bụi cây, tay kia dìu vợ, đứng lặng tại
chỗ.
Wilson ra hiệu báo động cho John biết có một tên lính đã nghe thấy
tiếng động lạ và đứng dậy, đi vào nhà giam. Đứng cách nhà giam hai bước,
hắn cúi đầu lắng nghe. Hắn đứng như vậy chừng một phút mà Wilson cảm
thấy như hàng giờ. Sau đó, hắn hất đầu lên như hiểu ra mình lầm và trở lại
chỗ cũ với đồng bọn bên đống lửa.
- Ổn rồi,- Wilson báo cho John biết.
John ra hiệu cho Glenarvan trèo xuống tiếp. Glenarvan di động một
cách thận trọng và chẳng bao lâu ông và Helena đã xuống đến con đường
có Robert chờ sẵn ở đó.

Sợi dây lại giật ba lần và sau đó đến lượt John Mangles và Mary
Grant đi vào con đường nguy hiểm. Họ cũng đã xuống đến mặt đất một
cách nhẹ nhàng và gặp vợ chồng huân tước ở trong hẻm núi mà Robert đã
chỉ.

Sau chừng năm phút, tất cả những người chạy trốn may mắn thoát
khỏi thánh đường và rời khỏi nơi trú ẩn tạm thời trong hốc đá. Họ đi thật
nhanh theo con đường mòn dẫn sâu vào núi, những mong tránh xa nơi
người ở để không ai nhìn thấy họ. Họ im lặng lướt đi giữa các bụi cây như
những cái bóng. Họ đi đâu? – Đi lang thang, nhưng điều quan trọng là họ
đã được tự do.

Gần năm giờ, trời bắt đầu sáng. Những đám mây trôi trên trời cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.