NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 170

Có chuyện gì xảy ra thế? Có sức mạnh vô hình nào kìm chân các
thổ dân? Những người chạy trốn thấy vậy mà không hiểu gì cả.
Bỗng John Mangles bật kêu lên. Những người cùng đi nhìn anh ta.
Anh ta chỉ chờ họ nhìn lên một pháo đài nhỏ nhô cao trên núi.
- Đó là mộ của thủ lĩnh Kara Tété đấy mà! – Robert nói
- Cháu chắc vậy hả, Robert? – Glenarvan hỏi
- Vâng, thưa huân tước, đúng đó, cháu biết mà.
Chú bé đã không nhầm. Trên đỉnh núi cách chỗ họ mười lăm mét có
một hàng rào mới sơn. Glenarvan nhận ra ngay mộ của tên thủ lĩnh nọ. Một
sự ngẫu nhiên đã đưa những người vượt ngục lên đỉnh núi Maunganamu
này.
Glenarvan và những người cùng đi trèo lên chỗ mộ. Lối vào phần
mộ khá rộng được che bằng chiếu. Glenarvan đã định đi vào, nhưng bỗng
ông lui ngay ra.
- Trong đó có một thổ dân. – Ông ta nói
- Một tên thổ dân ở khu mộ này à? - Thiếu tá hỏi
- Đúng thế, Mac Nabbs ạ…
- Có sao, ta vào đi.
Glenarvan, thiếu tá, Robert và John Mangles vào bên trong. Đúng là
trong đó có một tên Maori mặc chiếc áo tơi dài bị bóng hàng rào che khuất
nên không nhìn rõ mặt hắn ta. Hình như hắn ta tỏ ra rất bình tĩnh và đang
ăn sáng với vẻ ung dung lắm.
Glenarvan định bắt chuyện thì tên thổ dân đã lịch thiệp nói trước
bằng thứ tiếng Anh rất chuẩn:
- Xin mời ngồi, thưa huân tước thân mến! Bữa điểm tâm đang đợi
ngài đây!
- Paganel!
Nghe giọng nói của ông, mọi người lao vào khu mộ và bắt đầu ôm
hôn nhà địa lý vô cùng quý giá. Paganel tài trí thật! Đấy chính là sự đảm
bảo cứu nguy cho mọi người! Ai cũng muốn hỏi, muốn biết ông đã làm thế
nào và tại sao lại lên được đỉnh núi này. Nhưng Glanarvan đã cắt ngang sự
tò mò không đúng lúc ấy bằng một lời gọn lỏn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.