NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 178

gì? Hay là ông đã linh cảm thấy một điều gì?

Bỗng mắt ông ngời lên, tay đưa về phía trước, chỉ vào một cái gì đó
ở đằng xa.
- Tàu! – Ông kêu to. – Tàu kìa, các bạn của tôi ơi! Hãy chèo đi!
Chèo mạnh lên!
Không có ai trong số bốn tay chèo ngoái lại để nhìn con tàu xuất
hiện đột ngột ấy! Không thể bỏ nhỡ một nhịp chèo nào được. Chỉ riêng có
Paganel đứng dậy, hướng ống nhòm về phía Glenarvan chỉ.
- Đúng! – Nhà địa lý nói, - Đằng ấy có chiếc tàu. Tàu chạy bằng hơi
nước, đang mở hết tốc lực! Chạy về phía chúng ta! Nào, gắng lên một chút
nữa thôi, các bạn của tôi ơi!

Những người chạy trốn với nghị lực mới gò mình chèo thuyền,
thêm nửa giờ nữa, họ không chịu để cho số thổ dân đuổi sát gần. Con tàu
đã hiện lên mỗi lúc một rõ hơn. Kìa, đã nhìn thấy hai cột buồm của nó với
những cánh bùôm được hạ xuống và những cụm khói đen dày đặc.

Glenarvan chuyển tay lái cho Robert, chộp chiếc ống nhòm của
Paganel và chăm chú theo dõi theo từng chuyển động của con tàu.

Nhưng, John Mangles và tất cả mọi người ngạc nhiên biết bao, khi thấy nét
mặt của Glenarvan méo xệch đi, người nhợt ra và chiếc ống nhòm đã tuột
khỏi tay ông. Chỉ cần một lời giải thích sự biến đổi đột ngột ấy mà thôi.
- “Duncan”! – Glenarvan gần như hét lên. – “Duncan” và bọn tội
phạm!
- “Duncan” – John Mangles cũng kêu lên, buông tay chèo và đứng
dậy.
- Thôi chết rồi!...Thần chết đã rình đón chúng ta ở cả hai phía…-
Glenarvan nói đầy thất vọng.
Đó đúng là chiếc tàu buồm của họ, không có điều gì phải nghi ngờ
nữa. Chiếc tàu của họ, và bọn cướp biển! Thiếu tá buông ra một lời nguyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.