NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 184

Jules Verne

Những đứa con của thuyền trưởng Grant

Chương 7

Kết cục đột ngột

Thật là một đêm khủng khiếp đã trôi qua. Hai giờ, trời đổ mưa như trút
nước đến tận sáng. Chiếc xe kéo bị sa lầy, nên đoàn thám hiểm phải nghỉ lại
giữa rừng. Chiếc lều không đủ sức che mưa, Glenarvan và những người
cùng đi phải vào trú trong xe. Không ai ngủ được mọi người kháo nhau đủ
chuyện. Riêng thiếu tá chỉ im lặng ngồi nghe. Trận mưa rào dữ dội vẫn
chưa ngớt. Ayrton và John Mangles sợ chiếc xe sa lầy bị ngập nước, nên
chốc chốc lại đi xem mực nước sông. Khi về, ai nấy ướt như chuột lột.
Cuối cùng, trời sáng. Mưa tạnh, nhưng những tia nắng chưa thể xuyên
thủng những làn mây đen dày đặc. Chung quanh toàn thấy những vũng
nước lớn vàng khè.
Glenarvan quyết định trước hết phải kiểm tra lại cỗ xe. Hai bánh trước gần
như bị ngập lút dưới bùn, còn hai bánh sau thì bị lút tới trục. Kéo cả cỗ xe
lên khổi hố lầylà một việc không dễ dàng, dù cho có dùng cả sức người,
sức bò và ngựa!
- Dẫu sao cũng phải khẩn trương kéo lên. Nếu không, khi đất sét bắt
đầu khô thì lại càng khó kéo hơn, - Harry Grant nhận xét.
- Ta nhanh tay nào, - Ayrton lên tiếng.
Glenarvan, hai người thuỷ thủ, John Mangles và Ayrton vào rừng tìm đàn
bò và ngựa mà họ buộc tối hôm qua.
Mọi người bổ đi tìm khắp rừng, nhưng chỉ uổng công, Ayrton rất đỗi kinh
hoàng trở lại bờ sông Snowy. Anh ta bắt đầu lớn tiếng gọi những con bò
theo cách thông thường ở trang trại, những cũng không thấy chúng đâu.
Viên hoa tiêu tỏ ra hết sức hoảng hốt, những người trong đoàn thất sắc nhìn
nhau.
Cứ thế, cuộc tìm kiếm kéo dài cả giờ, Glenarvan đã định trở lại chỗ xe đậu
ở cách đó chừng hơn một dặm bỗng ông nghe có tiếng ngựa hí và sau đó
gần như cùng một lúc là tiếng bò rống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.