NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 185

- Đây rồi! – John Mangles kêu lên, rồi lách qua những bụi cây rậm
rạp có thể che khuất cả đàn súc vật.
Glenarvan, Mulrađi và Ayrton lao ngay đến chỗ chúng và lặng điếng người
đi, những con bò và ngựa nằm lăn ra chết, xác đã cứng đờ. Bầy quạ đói
nháo nhác quanh cả bụi cây mắc cỡ đợi dịp nhào xuống rỉa mồi.
(Hình vẽ trang 168)
Glenarvan và những người cùng đi đưa mắt nhìn nhau. Wilson buông lời
não nuột:
- Biết làm sao bây giờ!
- Ayrton, ông dẫn con bò và con ngựa còn sống đi. – Glenarvan cố dằn
lòng nói. – Bây giờ hai con này đây sẽ cứu giúp chúng ta đó.
- Giá chiếc xe không bị sa lầy, - John Manglé nói, thì cứ đi từng
chặng, từng chặng một, chúng cũng kéo được xe tới biển đấy. Bây giờ phải
bằng mọi cách trục xe lên mới được.
- Ta sẽ thử xem, John, - Glenarvan đáp, - Còn bây giờ hãy quay về đã.
Có lẽ mọi người ở đó đang sốt ruột đợi, vì ta đi lâu quá rồi.
Ayrton tháo dây buộc bò, còn Mulradi thì tháo dây buộc ngựa, rổi tất cả
cùng đi cặp theo bờ sông về trại.
Nửa giờ sau, Paganel, Mac Nabbs, huân tước phu nhân và cô Mary đã được
biết đầy đủ chuyện gì xảy ra.
- Tiếc quá đấy, ông Ayrton ạ. Hôm đi qua sông Wimerra ta đã không
đóng móng cho tất cả mấy con ngựa, - không kìm được nữa, thiếu tá nói
với viên hoa tiêu.
- Vì sao vậy, thưa ông?
- Vì rằng, trong tất cả những con ngựa của ta chỉ có mỗi một con đã
được thợ rèn của ông đóng móng là con sống sót mà thôi.
- Hoàn toàn đúng thế! – John Mangles khẳng định. - Thật là một sự
ngẫu nhiên lạ lùng!
- Đấy chỉ là một sự ngẫu nhiên thôi. – viên hoa tiêu đáp, nhìn thiếu tá
trừng trừng.
Mac Nabbs cắn chặt môi, tựa hồ như muốn kìm lại những điều sắp bật ra
khỏi miệng, Glenarvan, John, Helena có vẻ như chờ đợi thiếu tá nói hết ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.