NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 191

tôi bức thư gửi cho phó thuyền trưởng tàu “Ducan” và tôi bảo đảm rằng sáu
ngày sau sẽ có mặt tại vịnh Twofold – Bay!
- Ông nói hay lắm, Ayrton! – Glenarvan trả lời. – Ông là người thông
minh và dũng cảm, ông sẽ được toại nguyện.
Thật vậy, rõ ràng là Ayrton có thể hoàn thành nhiệm vụ khó khăn này hơn
ai hết. Ai cũng hiểu như thế, nên không ai tranh luận với ông ta.
- Thôi được, để ông đi, Ayrton, - Glenarvan xác định. – Ông hãy khẩn
trương đi và trở lại trại của chúng tôi trên bờ sông Snowy này.
Mắt viên hoa tiêu ánh lên vẻ đắc thắng. Anh ta quay thoắt đi, nhưng John
đã kịp bắt được ánh mắt ấy. Viên thuyền trưởng trẻ tự nhiên cảm thấy càng
nghi ngờ Ayrton hơn.
Ayrton lo chuẩn bị đi. Hai thuỷ thủ giúp anh ta: một người thắng ngựa,
người kia chuẩn bị lương thực. Còn Glenarvan ngồi viết thư cho Tom
Austin. Trong thư ông ra lệnh cho phó thuyền trưởng “Ducan” đưa tàu đến
ngay Twofold – Bay. Ông nói rằng Ayrton như là một người có thể hoàn
toàn tin cậy được. Sau khi tàu đến vùng duy hải phía đông thì Tom Austin
được phép giao đội thuỷ thủ của tàu cho Ayrton chỉ huy. Đúng lúc Glenarvy
ký vào lệnh ấy thì Mac Nabbs, nãy giờ vẫn theo dõi ông, đã hỏi ông bằng
một giọng hơi đặc biệt, xem ông và biết tên Ayrton như thế nào?
- Viết theo đúng tên gọi – Glenaravan đáp.
- Chú nhầm rồi, - thiếu tá nói, giọng bình tĩnh – cái tên ấy kêu là
Ayrton, nhưng lại được viết là Ben Joyce kia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.