NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 197

- Đúng thế.
- Thé ngươi có biết trong thời gian ấy Harry Grant có kế hoạch gì
không?
- Tôi chỉ biết mang máng thôi.
- Cũng được, cứ nói đi: một sự thật dù nhỏ bé cũng có thể giúp chúng
tôi xác định đúng hướng tìm thuyền trưởng Grant.
- Đây là tất cả những gì tôi có thể nói với các ngài: thuyền trưởng
Grant đã dự tính đến New-Zealand. Khi tôi còn ở tàu “Britania” thì những
ý định đó ông ta chưa thực hiện. Như vậy, không thể loại trừ khả năng
thuyền trưởng Grant khi rời cảng Callao đã đi thẳng New-Zealand. Điều đó
khớp với thời gian đắm tàu được nói ở trong thư: 27 tháng 6 năm 1862.
- Hoàn toàn đúng như vậy, - Paganel lên tiếng.
- Nhưng mà không có từ nào trong lá thư nói đến New-Zealand –
Glenarvan bác lại.
- Về điều này thì tôi không thể trả lời các ngài được! – Gã hoa tiêu
nói.
- Thôi được rồi, Ayrton, - ngươi đã giữ lời hứa, thì cũng giữ lời hứa.
Chúng tôi sẽ bàn xem cho ngươi lên đảo nào ở Thái Bình Dương.
- Ồ, đối với tôi thì đảo nào cũng vậy thôi. – Ayrton tuyên bố.
- Ngươi hãy về chỗ và đợi quyết định của chúng tôi. – Glenarvan nói.
Gã hoa tiêu ra khỏi phòng, có hai thuỷ thủ đi kèm.
- Tên bất lương này có thể trở thành một người chân chính, thiếu tá
nói.
- Đúng, - Glenarvan tán thành. - Hắn thông minh, kiên quyết nhưng
phải hướng hắn làm những điều thiện kia.
- Thế còn Harry Grant?
- Tôi sợ không thể tìm được ông ta. Tội nghiệp cho những đứa con của
ông ấy. Ai có thể nói được cha của chúng bây giờ ở đâu?
- Tôi, - Paganel lên tiếng. – vâng, tôi…
Bạn đọc để ý thấy rằng nhà địa lý thường ưa nói, hay nóng vội, nhưng suốt
cuộc hỏi cung hầu như ông không nói gì. Ông chỉ im lặng ngồi nghe.
Những điều ông nói bây giờ đáng giá ngàn vàng, Glenarvan tươi tỉnh hẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.