NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 206

“Hai chị em vội cúi nhoài người qua mạn tàu, bắt đầu lắng nhìn vào bóng
đêm, nhưng không thấy gì cả - chỉ thấy bóng đêm trải dài vô tận trước mắt
chúng.”
- Robert, - Mary vội nói, mặt tái nhợt đi vì hồi hộp, - chị cảm thấy…
ừ, chị cũng cảm thấy như em. Hai chị em mình đang mê sảng hay sao ấy,
Robert yêu quý ạ!
Nhưng, tiếng người kêu cứu lại vang lên, lần này ảo giác lớn đến nỗi cả hai
chị em cùng bật ra tiếng kêu:
- Cha! Cha!
Mary không thể kiềm chế được nữa. Cô xúc động ngất đi, ngã vào tay đứa
em trai.
- Cứu tôi với! – Robert kêu lên. - Chị! Cha!... Cứu tôi với!
Thuỷ thủ lái tàu lao đến nâng cô gái bị ngất xỉu dậy. Các thuỷ thủ trực
phiên chạy lại. John Mangles, vợ chồng huân tước Glenarvan bị tiếng ồn áo
đánh thức, đã có mặt ngay.
- Chị cháu bị chết giấc! Còn cha cháu đang ở dưới kia! – Robert kêu
lên, chỉ tay xuống biển.
Không ai có thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
- Vâng, vâng, - chú bé nhắc lại. – Cha cháu đang ở dưới đó! Cháu dã
nghe thấy tiếng kêu của cha cháu! Chị Mary cháu cũng nghe thấy mà…
Vừa lúc ấy, Mary tỉnh lại và trong cơn hoảng loạn, cô cũng kêu lên:
- Cha! Cha ở dưới biển!...
Cô bé tội nghiệp cúi qua mạn tàu như định lao xuống biển.
- Thưa huân tước! Thưa huân tước phu nhân Helena! Cháu xin nói với
ông bà là cha cháu đang ở dưới biển đó! Cô gái nắm chặt tay khẳng định. –
Cháu xin đảm bảo với ông bà rằng cháu đã nghe thấy tiếng kêu của cha
cháu! Tiếng cha cháu từ dưới biển vọng lên giống như một lời cầu cứu…
Cô gái tội nghiệp bị lên cơn động kinh, co giật. Cần đưa cô gái vào phòng.
Huân tước phu nhân Helena cùng đi theo để giúp đỡ cô.
Robert vẫn nhắc đi nhắc lại:
- Cha cháu, cha cháu ở dưới biển đó! Cháu tin chắc như vậy mà, thưa
huân tước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.