NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 35

đinh ninh rằng tàu “Britania” đã bị đắm và cha không còn nữa. Không sao
diễn tả nổi sự hồi hộp của Mary khi cô tình cờ đọc được thông báo trên tờ
“Times” (Thời báo). Lời thông báo ấy đã đưa cô thoát ra khỏi nỗi thất vọng
mà bấy lâu nay cô đã phải chịu đựng. Cô quyết định hành động ngay. Dù
cho thân thể của cha cô được tìm thấy ở nơi hoang vu nào đó, lẫn trong sắt
thép vụn của chiếc tàu bị nạn, thì như thế vẫn còn hơn là phải suốt đời nghi
hoặc, đau khổ vì không biết tin tức gì cả.

Cô đã kể hết với em trai. Ngày hôm ấy, hai đứa con của thuyền trưởng
Grant, lên tàu hoả đi Perth và chiều tối đã đến Malcolm Castle, và ở đây,
sau biết bao nỗi đau khổ về tinh thần, Mary đã lấy lại được niềm hy vọng.

Và đây, Mary Grant đã kể cho huân tước phu nhân Glenarvan nghe câu
chuyện buồn thảm ấy. Cô đã kể hết mọi điều một cách đơn giản, không
chút gì tỏ ra mình đã vượt qua những năm tháng đằng đẵng đầy thử thách
đó như một người anh hùng. Nhưng đối với Helena thì điều ấy lại rõ ràng
và, khi nghe Mary kể, Helena đã khóc và ôm hôn cả hai đứa con của thuyền
trưởng Grant.

Robert đã cảm thấy như đến bây giờ mới được biết tất cả những điều ấy.
Chú giương to cặp mắt nghe chị kể. Lần đầu tiên chú hiểu cặn kẽ rằng vì
chú mà chị đã làm biết bao nhiêu điều, chịu đựng biết bao cơ cực, và cuối
cùng, không thể cầm được nữa, chú đã lao đến ôm ghì lấy chị.
- Mẹ ơi! Mẹ yêu quý của con! – Chú thốt lên đầy xúc động.

Chuyện còn dài, nhưng trời đã khuya, huân tước phu nhân Helena biết
những đứa trẻ đã mệt, nên quyết định ngưng lại. Mary và Robert được dẫn
vào các phòng dành cho chúng và chúng ngủ thiếp đi với niềm hy vọng vào
tương lai.

Sau khi những đứa trẻ ra khỏi phòng, huân tước phu nhân Helena cho mời
thiếu tá lên và kể cho ông nghe tất cả những gì đã xảy ra trong buổi tối ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.