NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 36

- Cô gái Mary Grant thật đáng yêu! – Mac Nabbs nhận xét sau khi
nghe huân tước phu nhân Helena kể.
- Chỉ mong sao cho nhà tôi lo xong được việc ấy. – Helena nói, nếu
không thì tình cảnh của hai đứa bé này sẽ hết sức gay go!
- Huân tước Glenarvan sẽ đạt được điều mong muốn, - Mac Nabbs
nhận xét. – Các ngài huân tước ở bộ tư lệnh hải quân ấy đâu phải tim sắt đá
nào!
Nhưng mặc dù thiếu tá tin như vậy, huân tước phu nhân vẫn trải qua một
đêm trằn trọc mất ngủ.
Hôm sau, khi Mary và Robert vừa thức giấc lúc trời rạng sáng, đang dạo
chơi trên sân rộng trong lâu đài, bỗng có tiếng xe ngựa ồn ào tiến lại gần.
Đó là huân tước Glenarvan trở về Malcolm Castle. Bầy ngựa phóng hết tốc
lực…
Gần như đúng lúc chiếc xe ngựa đỗ ở sân, Helena, có thiếu tá đi cùng, đã
kịp lao ra đón chồng.
Vẻ mặt huân tước thất vọng. Ông lặng lẽ ôm hôn vợ.
- Thế nào rồi, anh Edward? – Helena hỏi.
- Bọn người ấy nhẫn tâm lắm, em thân yêu ạ! – Huân tước Glenarvan
trả lời.
- Họ từ chối?
- Ừ, họ đã khước từ yêu cầu của chúng ta phái tàu đi tìm. Họ nhắc lại
chuyện trước đây đã tốn hàng triệu đồng phí tổn vô ích vào việc tìm kiếm
Franklin! Họ tuyên bố rằng bức thư tối nghĩa, khó hiểu. Họ nói rằng tai nạn
xảy ra với những người bất hạnh ấy cách đây hai năm rồi, bây giờ rất ít cơ
hội tìm thấy họ. Họ quả quyết rằng những người gặp nạn đã bị những người
da đỏ bắt làm tù binh, tất nhiên là đã bị đưa sâu vào đất liền và không nên
đi khắp đất nước Patagonia để tìm ba người, lại là ba người Scotland! Họ
còn nói những cuộc tìm kiếm mạo hiểm vô ích này sẽ làm hại nhiều người
hơn là cứu ba người. Tóm lại, họ đã dẫn ra đủ mọi kết luận có thể để khước
từ. Họ đã nhắc đến những dự án của thuyền trưởng và nói rằng Grant đã
chết không bao giờ trở về được nữa!
- Ôi, cha tội nghiệp của con! – Mary Grant kêu lên và quỳ xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.