NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 68

đường. Lúc tàu rời bến, các hành khách đã tụ họp trong phòng chung…
“Duncan” nhổ neo, cánh chân vịt của nó khoả tung làn nước trong vắt ở
vịnh Talcahuano. Glenarvan, Paganel, Mac Nabbs, Robert Grant và các
thuỷ thủ được chọn đi cùng: Tom Austin, Wilson và Mulrady, được trang bị
súng Carbine và súng colt, đã chuẩn bị rời tàu. Những người dẫn đường và
những con la đang đợi họ ở cuối đập chắn sóng.
- Đến giờ rồi! – Cuối cùng, huân tước Glenarvan thốt lên.
- Thôi, anh đi nhé, hỡi người bạn đời của em! – Huân tước phu nhân
Helena cố nén xúc động đáp lại.
Huân tước Glenarvan ghì chặt vợ vào ngực mình. Robert nhảy lên ôm lấy
cổ chị.
- Còn bây giờ, các bạn thân mến, - Paganel kêu to. – Trong phút chia
tay, chúng ta hãy bắt tay nhau thật chặt để làm sao cứ thấy nhớ hoài, nhớ
đến tận khi gặp lại nhau trên bờ Đại Tây Dương!
Tất nhiên không thể nào như thế được. Vậy mà cũng đã có mấy người ôm
nhau nồng thắm đến mức tưởng như đã có thể thực hiện được ngay điều
mong muốn của nhà bác học đáng kính.
Tất cả những ai ở lại đều đã lên boong tàu, còn bảy người đi bộ cũng đã rời
“Duncan”. Lát sau, họ lên đến bờ.
- Chúc các ông đi đường may mắn và thành công, - từ trên boong tàu,
huân tước phu nhân Helena nói với họ lần cuối cùng.
- Thẳng tiến! – John Mangles ra lệnh cho thợ máy.
- Lên đường! – Huân tước Glenarvan hô to, như để đáp lại thuyển
trưởng.
Và, khi các kỵ sĩ của chúng ta lao đi trên bờ biển thì “Duncan” cũng mở hết
tốc lực hướng ra biển khơi.

Chú thích:
(1) Đi làm phúc (tiếng La tinh)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.