NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 107

Phu nhân bâng khuâng, ngỡ ngàng.

- Tôi cũng vậy, Olivier ạ. Tôi nghĩ rằng… Tôi cũng từng mong ước sống

những ngày tàn bên ông. Cái ý nghĩ rằng có một người đàn ông vẫn còn
nghĩ đến ta…

Bà nghẹn ngào hồi lâu. Olivier chầm chậm ngước nhìn bà và nói:

- Thế thì, Juliette, tại sao chúng ta không lấy nhau?

- Lấy nhau ư? Cái ông này! Khôi hài lắm ông ơi. Ông lấy cháu tôi kể

cũng khôi hài đấy, nhưng nó còn có ích lợi. Thôi thì…

Bà lại im bặt, cân đong câu chuyện bi hài trong con tim đau khổ.

Ông ngập ngừng, ông thở dài não nuột.

- Thôi được… Vì mối tình của bà, Juliette ạ! Thôi, thế cũng xong!...

Phu nhân đặt bàn tay lên tay người tình. Ông nâng tay bà đưa lên môi,

nước mắt dàn dụa.

- Nhưng tôi phải thú thật một điều, trước khi cưới cô ấy…

- Gì vậy?

- Thiên hạ đều nói tôi là một đứa con rơi của quận công de Chartres. Mẹ

tôi có giao thiệp với ông, nhưng mà… Khi tôi ra đời…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.