NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 120

Chàng phật ý. Chàng cũng không nhận ra nàng nữa. Nàng từ một thế giới

khác trở về, xứ sở của những bóng ma, của những cuộc tình đã chết. Ngay
cả đứa con có thể gắn bó hai người mà chàng lấy làm tự hào lắm, đứa con
đó cũng chẳng có, nó cũng là một bóng ma. Thế mà mới hồi mùa Xuân đây
thôi!... Ôi, dòng đời trôi nhanh thế, chàng nghĩ. Gặp lại nàng, chàng không
thấy cảm động, chỉ thấy ngượng. Còn nàng thì vừa cảm động vừa ngượng
ngùng. Chàng chỉ cần cho một cái hẹn là ngày mai nàng sẽ tới ngay. Không
nói rõ ra, nhưng nàng mong nối lại. Nàng nói:

- Ít ra đối với em, anh nên giữ như xưa. Trong đời cần có ai đó để mà

giao tiếp như xưa chứ anh!

- Em nói in như vợ anh nói vậy.

- Xin cảm ơn anh. Chắc chị ấy không sai đâu. Nàng cũng thấy phật ý.

Nàng nghe tiếng Simon nói:

- Em tưởng là anh thay đổi, bởi vì em nhìn anh… bằng những tình cảm

khác.

- Còn tình cảm của anh, Simon, chắc nó cũng không…

- Anh giữ lời chúng ta đã hứa với nhau. Chàng lập lờ nói

“Người đàn bà nào đã bước vào cuộc đời anh ta?”. Isabelle tự hỏi. Địa vị

xã hội chắc không làm giọng lưỡi anh ta thay đổi đến vậy. Nàng thấy đau
lòng và nàng nghĩ mình là một con ngốc. Nàng hỏi:

- Anh có hạnh phúc chứ?

Chàng suýt kêu lên “rất” nhưng cũng nhũn nhặn trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.