NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 138

- Không được cười cháu ạ. Đấy là một con lùn.

Thằng bé đâu có cười, nó quay lại xem cô Mabel có ra tìm nó không.

Còn cụ già tưởng là nhắc khẽ thằng bé thực ra cụ nói oang oang. Và bà lùn
đã nghe rõ bèn làm thinh nhận quà, không cảm ơn.

Một người đàn ông độ ngoài ba mươi dừng lại, người gày còm đôi mắt

long lanh trong cơn sốt, tay run lẩy bẩy chìa ra. Ngài nam tước hầm hầm
nói:

- Không, không cho anh. Anh còn trẻ, anh còn làm việc được. Anh

không cần… hăng!... đi ăn xin ở tuổi của anh!

Và cụ cúi xuống nói với Jean Noel:

- Chỉ làm phúc cho người già thôi!

Thằng bé muốn hỏi xem người gày còm thì có được cho không nhưng nó

sợ. Người gày nhổ toẹt xuống đường nói:

- Thằng già khốn nạn!

Một nhân vật kỳ quặc khác tiến lên, đầu đội lệch một mái tóc giả, tay

cầm mũ lia một vòng và nói bằng cái giọng sân khấu:

- Thưa ngài bá tước, thêm một ngày nữa, tôi là kẻ hầu hạ đội ơn ngài.

Cuối hàng là đôi vợ chồng rách rưới, người vợ hai bàn chân trần đi đất lở

lói mọng mủ; người chồng mù, mắt nhìn lên trời tay vịn vai vợ. Anh ta nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.