NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 140

Đi dọc theo hành lang, thằng bé vẫn tiếp tục ngẫm nghĩ. Nó nhớ lại

người đàn bà có cái mũi toang hoác nghiêng người nhìn nó, người đàn ông
đội tóc giả, người mù mặt ngửa nhìn trời. Nó dựng lại cuộc diễu hành ghê
gớm kia tìm cách kéo dài sự tởm lợm, làm cho nó sống lại.

Rồi nó kéo tay áo cụ cố:

- Ông ơi, ngày mai ta lại đi làm điều thiện nữa chứ?

Tâm hồn non dại của Jean Noel, lần đầu tiên ghi nhận, đúng hơn là khắc

họa cái thú bệnh hoạn; cảnh đọa đày và những hành động trái tự nhiên bắt
đầu thu hút nó.

II

Vào những ngày đầu tháng tư, nam tước Noel từ Mỹ về, người ông thay

đổi, trông trẻ ra. Ông mặc đồ màu sáng, đội mũ mềm, cổ cồn hạ thấp đến
hai đốt ngón tay. Đấu ông tràn trề dự định, lạc quan, ông định tới mùa đông
sẽ qua Achentina, sang năm thì đi Thụy Điển. Ông công bố:

- Chúng mình dở hơi lắm, giam mình trong phòng giấy cũ kỹ, trong

những nguyên tắc cũ kỹ, trong khi thế giới người ta có bao nhiêu là khả
năng mới, bao nhiêu là tài nguyên mới.

François vui mừng khi thấy bố ở trong tâm trạng đó.

Ông ôm hôn bà vợ làm bà ứa nước mắt, thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.