NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 143

Ông đập tay lên bàn viết. Ông la lớn:

- Một thằng con nít! Còn con nít! Nếu tôi để cậu toàn quyền có lẽ nhà

này sẽ trở thành một cái nhà trẻ!

- Thế bố già Bonnétang bao nhiêu tuổi khi ba giao mục đó cho ông ta?

François bực mình hỏi lại.

- Bố già Bon mà cậu nói đó bằng tuổi tôi đó. Nghĩa là, vào thời đó…

Noel cảm thấy mình đang sa lầy bởi Bon viết cho “Tin sáng” từ ba chục

năm nay. Ông khổng lồ gỡ gạc bằng cách hét lớn:

- Với lại Bon biết nghề! Với lại trước hết tôi vẫn còn làm chủ ở đây. Trời

ạ, tôi đã nói không là không!

- Tất nhiên ba là chủ rồi. François điềm tĩnh nói.

- Đâu có tất nhiên như vậy đâu. “Ông François” nơi này, “ông François”

nơi kia, “ông François” có một đề án cho tờ báo, “ông François” có một đề
án cho Công ty đường Schoudler! Ông François có một ông bố và ông nội
đã lao động đã phấn đấu, đã chiến đấu như những con chó dữ từ sáu mươi
năm nay để làm ra ông François ngày nay đấy.

Ông không còn tự chủ nữa. Lời nói tuôn ra từ miệng ông như những

chiếc khăn tay màu đen tuôn ra từ miệng một anh làm xiếc. Ông chẳng còn
để ý gì đến sự hiện diện của ông tổng biên tập, đúng hơn, ông dùng ngay
tình thế đó để đập ông con, dù có phải mang hại cho chính ông đi nữa. Ông
trở nên thô bạo trong tình cảm và lời nói…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.