NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 144

- … và “ông François” vẫn chẳng biết mô tê gì, mà đúng là anh chẳng

biết mô tê gì ráo, hiểu chưa? Với lý do đã từng là một chú đại úy kỵ binh
chẳng ra cái quái gì hết, đi ủng do papa trả tiền, đeo chiếc huân chương
thập tự bội tinh do papa trả tiền, cũng như mọi thứ khác…

- À! Cái đó thì không được. Con không cho phép! François la lên. Vết

thương của con ba cũng trả tiền chắc? Trong khi chúng tôi đang đổ máu thì
các ngài co cẳng chạy về Bordeaux để…

- Im đi! Ông khổng lồ gào ầm lên.

Mắt ông trợn trừng đỏ dọc. Tiếng ông hét vang qua cánh cửa bọc da, cả

ngoài văn phòng hành chính cũng nghe thấy.

Ông tổng biên tập rất ngượng phải tham dự vào cảnh này liền rụt rè can

thiệp:

- Ông chủ, hãy nghe tôi.

- A, anh Muller, anh hãy câm mồm. Không thì tôi tống cổ cả anh nữa. Từ

rày tôi cấm ông con ra bất cứ lệnh gì trong tòa soạn; các anh nghe rõ chưa,
bất cứ lệnh gì. Anh ta không có gì để làm ở đây nữa hết. Chỉ còn việc rong
chơi bằng số tiền của tôi, của anh, Muller ạ, của toàn thể anh em tòa báo
làm ra cho anh ấy tiêu xài. Muốn phá vỡ sự nghiệp này thì hãy chờ tôi nằm
xuống đã.

Ông nghe tim ông đập như tiếng máy tàu. Ông nhớ lại chứng đau tim và

ông ngừng lại.

- Cũng chẳng phải chờ lâu đâu. Giọng ông bỗng nhiên trầm xuống… Đi

đi!... Các anh đi đi!... François, anh đi đi, tôi yêu cầu anh ra khỏi nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.