NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 160

Cánh tay áo màu đen của métđôten thoảng qua mặt ông, rượu bourgogne

tuôn trào, Lartois nghe giọng Simon đang nói to, giọng phu nhân Eterlin rù
rì, giọng the thé say sưa của Quận chúa Tozzi khùng, đã năm tư tuổi mà vẫn
say đàn ông như điếu đổ. Chốc nữa đây họ sẽ giải tán hết, để ông ở lại.

Ông bắt đầu sợ cái thời gian nằm một mình giữa bốn bức tường ở đại lộ

Iêna, Những ngày thường còn được, nhưng đêm nay… “Từ đây ta sẽ được
ngồi bên tay phải các nữ chủ nhân trong mọi cuộc tiệc, tên ta được ghi
trong từ điển Larousse, nhưng rồi… ta cũng vẫn bị bỏ quên. Như đêm
nay…”

Tiệc tan. Nước cà phê để lại một lớp màu đen dưới đáy tách, chẳng ai

muốn dùng thêm rượu nữa, mọi người đứng dậy.

Ngoài đường, chỉ còn Simon, bà Eterlin, quận chúa Tuzzo cùng với gã

nhân tình trẻ. Neudecker, một tay ghiền thuốc phiện gày lẻo khẻo, lặng
thinh.

Trăng đẹp. Vầng trăng tháng sáu soi sáng trên công trường Vendôme,

làm cho cái trụ đồng ở đấy nhuộm màu xanh. Lartois kêu lên:

- Đâu có thể chia tay như thế chia tay như thế này được. Hay là ta tới

xóm montmartre uống một chầu mới?

- Sao? Một viện sĩ Hàn lâm Pháp quốc như ông mà cũng tới hộp đêm

sao? Phu nhân Eterlin mỉm cười nói.

Lartois cười.

- Sao không? Đời là thế. Phải có sấp, có ngửa, có tương phản bà bạn ạ.

Hình thức mà làm gì! Đã hai năm rồi, tôi cứ phải thủ thế vì cái vụ bầu bán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.