NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 163

Giọng Simon lạc đi làm cho phu nhân Eterlin rùng mình.

Chàng với qua bàn, nắm lấy những dốt ngón tay dài mà cong của Lulu

Maublanc.

- Tôi cũng thế, anh bạn trẻ ạ, tôi thích anh lắm. Cái đầu của anh to lắm.

Không giống thiên hạ. Tôi thích cái đó. Mời anh một điếu xì gà. Ta kết bạn
với nhau nhé!

- Đúng rồi, đúng rồi, Simon hét lên. Chúng ta thuộc loại to đầu… chúng

ta có trí khôn trong con tim.

Mắt chàng long lanh đằng sau cặp kính gọng đồi mồi, tóc rối bù, cổ toát

mồ hôi. Phu nhân Eterlin nói khẽ:

- Simon, anh say rồi!

- Không đâu. Không đâu. Tôi không say. Không bao giờ say. Tôi hạnh

phúc, thế thôi. Đúng, thấy ai đó hạnh phúc, người ta thường ngạc nhiên.
Say? Tôi biết rõ người say, tôi biết thế nào là say... Suốt một thời thơ ấu của
tôi.

Chàng đang nghĩ tới cha mình, cả tháng nay chàng chẳng nhớ tới cha lấy

một lần. Ông già say rượu nhà quê ấy, hò hét hàng giờ trước mặt bàn lớp
nhớp, đi xiên xẹo ngoài đường, ông già đó đâu có cái cảm giác sung sướng
đắt tiền, cái ý nghĩ độc lập chàng đang cảm thấy hiện giờ. “Mình là một
con người văn minh, có năng khiếu phát hiện sự thật” chàng nghĩ.

Chàng giơ tay với chai rượu, tự rót vào ly. Phu nhân Eterlin cản:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.