NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 193

hình to lớn mênh mông, vai hơi công xuống, một tay chống gậy, tay kia bíu
vào vai Alberic Canel, người mậu dịch viên chứng khoán của ông.

Ngoài hành lanh dành cho khách lễ, đám đông đã tụ tập nhốn nháo chờ

hồi chuông mở phiên. Tiếng ồn ào đã vang ra, lát nữa đây càng vang rộng,
chiếm lĩnh cả khi phố. Những tay buôn bán thúc khuỷn tay vào nhau.

- Schoudler kìa! Schoudler đây! Schoudler!

Gương mặt ông xanh tái, mi mắt húp đỏ vì một đêm thảm sầu mất ngủ,

chiếc cà vạt dát vào cổ áo vét trắng.

Ông lướt qua đám làng báo một cách dễ dàng. Người ta cung kính rẽ ra

trước những tai biến lớn. Ông bước vào gian đại sảnh giữa đám người mặc
vettông đen đứng dưới hàng đèn mờ tối giống như bước vào một ga tàu cũ
được dùng cho một đám rước buồn.

Từ mười lăm năm nay. Noel không tới đây. Đối với những người cũ, ông

như một bóng ma tái hiện, đối với người mới, thì như một thần tượng tự
dưng bước ra giữa đời, sờ mó được.

Ông già khổng lồ này, mang trên người mọi dấu tích của giàu sang và bất

hạnh, trưa nay tới đây tự bào chữa và đương đầu, dù sao vẫn cứ làm mọi
người ngưỡng mộ.

Noel vẫn tiến bước, chầm chậm. Ông ngước mắt nhìn trên các tấm bảng:

“Sonchelles… tỉ hối vừa qua 1840”… “Sonchelles…1760…”

Với một người đứng tuổi tiến tới trước ông, ông chỉ nói:

- Cậu đã phản thùng nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.