NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 199

“Mày! Tao sẽ lột da mày, lột da mày. Cứ yên chí!”. Ông khổng lồ nghĩ

bụng, nhìn thẳng vào đôi mắt ngầu đục của Lulu.

Buổi chiều, Lartois quay lại khám cho Jacqueline. Ông bước ra khỏi

phòng, nét mặt băn khoăn. Noel hỏi:

- Có đúng là người ta có thể chết do sầu muộn không?

- Có đấy bạn thân mến ạ, nhiều nữa là khác. Ngay trong loài vật cũng có

cái đó. Như chim sơn tước đấy. Khi một trong đôi vợ chồng chết, con kia
thôi hót, bỏ ăn. Lông nó mất sắc, rồi một buổi sáng bạn thấy nó nằm ngửa
trong lồng, đưa hai cẳng lên trời. Con bé này tôi thấy nó thuộc loại sơn tước
đấy. Hy vọng rồi sẽ qua được, nhưng phải nói không gì khó chữa bằng một
cơ thể không muốn sống nữa… Còn bạn thì thế nào? Không có gì rắc rối
chứ?

Noel chợt nhớ là trong cơn hoạn nạn liên tiếp này chứng đau tim hoàn

toàn để cho ông yên thân.

- Xin thứ thực, tôi chẳng còn thì giờ nghĩ tới mình nữa. Nhưng quả tôi có

ngạc nhiên về sức đề kháng của tôi.

- Thì tôi từng nói ông là một thứ ximăng cốt thép mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.