NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 207

- Ái chà chà! Giá mình biết thế này… Cô nhắc đi nhắc lại.

- Khác xa Deauville, Sylvaine lơ đãng nói.

Nica. Chuyến ô tô thuê riêng. Crasse. Một con đường khô khốc, lồi lõm,

bụi vàng bốc cao…Sabal André des Colombes…

Tới nơi, hai cô đổi tên cho nhau. “Cô bạn” ta đây tự xưng là Sylvaine

Dual, nghệ sĩ sân khấu; còn Sylvaine lại trở thành Fernande Metillet, không
nghề nghiệp.

Ngôi làng chỉ đẹp có cái tên. Cánh đồng không chim chóc. Không còn là

mùa mimosa, cũng không phải là vùng trồng nhài. Mặt đất khô nẻ, vài hàng
dương xỉ, những xóm nhà vách đất đỏ quạch. Trong khu nghĩa trang nhỏ bé
có lẽ người chết vẫn còn giữ nguyên tấm da khô vì mặt trời thiêu đốt khu
đồi ghê quá. Chẳng biết tìm đâu ra nước. Đàn gia súc không đi dạo đường
làng như Sylvaine mơ tưởng, ngược lại, ngay cạnh nhà là cái chuồng bò hôi
nồng nặc.

Ngôi nhà, cũng như mọi thứ, do Any Feret làm ra, là của anh chàng họa

sĩ chẳng tới đó bao giờ. Y tế thuốc men sơ sài chả có gì. Hai người đàn bà
phát hiện tối tối bọn trẻ trong làng nấp sau hè nhìn họ thay quần áo.

Những ngày đầu, Sylvaine và Fernande đùa nhau khi gọi bạn bằng tên

của mình. Trò chơi này chóng nhạt nhẽo.

Cũng trong những ngày đầu. Sylvaine còn làm Fernande hoa mắt với

những chuyện sân khấu, hành tranh sang trọng dọc đường, những buổi ăn
trong khách sạn hạng sang. Nhưng rồi trong những buổi chiều nhàn rỗi, qua
tâm sự, hai người thấy rõ mình cùng thứ hạng như nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.