NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 208

Vắng đàn ông, Sylvaine không chịu nổi. Cô gạ Fernande làm tình như

kiểu Any Feret thường làm. Nhưng cô nàng không quen kiểu đó.

- Mình tởm đàn bà lắm! Cô nói.

Họ được một bà láng giềng phục dịch, giặt giũ và dọn những bữa ăn

nồng nặc mùi dầu thực vật.

Mỗi tuần bác sĩ tới một lần. Đó là một ông già có hàm râu muối tiêu,

người hôi mùi tỏi, mặc một cái áo cổ cồn mũ chụp xuống tận mắt. Ông
khám cho Ferdinande rồi nói bằng một giọng đặc miền nam:

- Mọi sự đều tốt. Mọi sự đều tốt. Tuy nhiên có cái gì đó mà tôi chưa hiểu.

Kỳ cục lắm. Kỳ cục lắm.

Hai cô bàn đặt tên ông là Ông già kỳ cục.

Tới giữa mùa thu thì Sylvaine hành Fernande y như Lulu từng hành cô.

- Đừng ra nắng… Đừng ăn cái đó… Cậu uống nhiều rượu vang quá…

Cậu chưa uống đủ một lít sữa tươi.

Đê trả thù, khi bụng đã to, Fernande hành lại. Cô đòi đắp khăn ngâm

nước nóng lên trán, khăn làm ướt tóc cô, cô đòi sấy khô. Mỗi ngày cô đòi
tắm rửa hàng chục bận bằng nước nấu với hoa cam.

Hai người đàn bà luôn mồm đe nhau dẹp bỏ hết, trốn về Paris.

- Ừ thử coi, rồi cô sẽ biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.