NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 211

ngày sau nàng lẩy bẩy, trốn ra ngoài, mò về nhà, cho khỏi hoá điên. Chuyến
tàu điện ngầm qua Paris là một mình của cơn ác mộng dài. Ngoài nhà đằng
đường Messanine nhắc quá nhiều kỷ niệm, nàng tạm trở về nhà trọ 49 ở
đường Lubeck.

Nàng ngồi hàng giờ trước lò sưởi, mắt nhìn ngọn lửa, chẳng phân biệt

được người đối thoại, dáng người gầy như xác ve trông hơi kinh, mà vẫn có
duyên. Chung quanh nàng, cả một đám người chuyên hấp thu đau khổ,
lượn lờ trong những bộ đồ tang, tới giải bày kể lể nỗi đau riêng của mình.

Các bà quả phụ cả già lẫn trẻ đã tìm ra nữ hoàng mới của mình, kể cả các

bà có con tử trận. Những tên tuổi: Mauglaive, d’Huisnes, La Monnerie,
Dirouville, tất cả mười sáu chi phái trong gia đình thay nhau cầm canh cho
nỗi bi thảm. Một vị phu nhân nói:

- Con ạ, trong họ nhà ta, từ ba mươi tuổi trở đi, quí bà chỉ đặt may tang

phục mà thôi.

Ngày kia bà quận chúa già Valleroy đi xe song mã tới. Cả Paris chỉ còn

mình bà đi xe ngựa. Bà nói với Jacqueline:

- Hãy hiến dâng nỗi khổ của con cho Chúa, con ạ. Con sẽ được nguôi.

- Chắc là thế, bác ạ. Nàng trả lời yếu ớt.

- Thế lũ nhỏ đâu?

- Bên nhà chồng con.

- Cho chúng về đây với bác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.