NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 245

Bên ngoại gồm có hai anh em La Monnerie-Tướng Robert và ông đại sứ

Gérard – Ông cả Urbaia ở xa, viện cớ già yếu không tới dự.

Noel thấy mừng vì tính nóng nảy và lòng nhân hậu của ông già đó dễ

làm hỏng việc. Ông đã gửi thư, đồng ý trước với quyết định của hai anh
em, vậy là ổn. Noel ngồi cạnh ông đại sứ vốn không ưa nổi Lucien-
Maublanc.

Ông này ngồi giữa hai họ nội ngoại như hai gọng kiềm, vai buông xuôi,

đầu cúi gằm. Trông thấy mấy người cháu bên họ Maublanc, và nghe viên
thẩm phán công bố khai mạc buổi họp, ông bèn chọn thái độ im lặng, dửng
dưng như khi nghe chuyện của người khác. Nhưng đôi má nhợt nhạt như
sáp thỉnh thoảng lại động đậy, và những đốt tay dài mềm nhũn run lên. Ông
hút thuốc liên tục vẩy tàn lên tấm thảm len. Từ nữa giờ rồi, ông nghe nhắc
lại những món tiêu phá hoang phí, những canh bạc cháy túi, những chuyện
đàng điếm nhăng nhít của ông.

- Ai cũng biết, Noel nói, là mùa hè năm ngoái anh đã tiêu một triệu rưỡi

trong vòng ba tuần ở Deau-ville. Đúng không?

- Hoàn toàn đúng. Ông cháu Adrien nói, chú Lucien vẫn còn nhớ tôi

nhắc chú phải bớt bớt lại. Gần đây cũng vậy.

Lulu nghĩ thầm: “Tụi chó đẻ, tụi chó đẻ. Chúng cấu kết nhau để hại

mình, cả Adrien nữa, mưu mẹo của Schoudler đây. Cứ để chúng nói!”

Nhưng rồi ông thót ruột “Hội đồng tư pháp! Hội đồng tư pháp chứ không

phải hội đồng gia tộc nữa. Bọn chúng muốn đặt mình dưới chế độ bảo trợ
đây. Chúng muốn quật ngã mình, giết mình! Đồ chó đẻ! Nhưng mình đâu
có để yên. Mình còn vũ khí trong tay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.