NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 246

Sáu ông già họp nhau ở đây để xử một ông già trong gia tộc. Họ đã mưu

mẹo, bàn bạc cùng nhau, do đó, dù có coi khinh người bị lên án, họ vẫn
thấy rõ chỗ nhỏ nhen ti tiện của chính bản thân họ. Chính vì thế họ càng
thấy tăng lòng căm ghét. Ông tướng về hưu giở chuyện cũ, từ thời còn cắp
sách đến trường.

- Ngay từ thời đó, cậu đã là một thằng bé lười nhác, trốn học, học đâu

cũng bị đuổi. Gia đình thấy xấu hổ nhưng cậu thì thấy đắc chí lắm.

Lulu vấy điếu thuốc trước mặt ông. Tàn thuốc đã tan thành một đám tro

trên thảm. Ông anh đại sứ ngồi lùi vào ghế, tỏ ra rằng ông sắp lên tiếng.
Ông gỡ cặp kính cầm trên tay, bàn tay có đeo một chiếc nhẫn vàng to
tướng, ông nói:

- Tôi không muốn bêu xấu bà mẹ của chúng ta, cũng như chuyện bà tái

giá. Có chúa chứng giám, bọn chúng tôi đều kính yêu mẹ, cậu cũng vậy,
Lucien, nhưng phải nói rằng bọn chúng không được vui lắm khi cậu ra đời.
Tôi tin chắc cả mẹ của chúng mình nữa, mẹ cũng không mong muốn có
cậu. Bốn mươi tư tuổi rồi, đã bốn con, lấy một ông chồng sáu mươi, ai còn
ham con nữa. Bằng chứng là phải dùng kiềm sắt để lôi cậu ra. Bọn này đâu
có ai phải thế!. Cho nên suốt đời, cậu trái tính trái nết. Nói cho cùng, cậu
cũng không hoàn toàn có trách nhiệm về những chuyện bậy bạ cậu đã làm.

Lulu không nhịn được nữa. Ông la lên:

- Đấy, đấy. Lý do đấy. Các anh ghét tôi vì tôi đã ra đời. Các anh ghét bà

mẹ đã tái giá, đã lấy một người không phải là hầu tước, bá tước như các
anh, các anh khinh khi người ta vì vậy. Các anh coi tôi như là đứa con hạ
tiện. Ngày bé, các anh hành hạ tôi, hỏi vì những Maublanc, hay Leroy hay
Rougier, thì là cái thá gì so với nhà La Monnerie? Một đám phân chuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.