NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 268

- À, được. Nhưng lần sau anh bảo nha sĩ viết biên nhận, tôi sẽ thanh toán

trực tiếp.

Tay chân Lulu run lẩy bẩy. Ông nhìn thẳng trước mặt mà không thấy gì

hết. Noel đứng dậy nói cần gì đó nghe mơ hồ: “Tôi còn phải tiếp các người
khác. Chuyện của anh đâu có gấp gáp gì…”

Lulu nhào tới thộp ngực Noel, rung như rung một thân cây, ông hét:

- Thằng chó đẻ! Mày bắn chết con mày! Mày đầu độc con tao. Tao cho

kêu cảnh sát

Ông sút thẳng mũi giày vào ống quyển Noel. Lulu không cảm thấy cú

đấm của Noel vào khóe miệng. Ông bám lấy lưng ghế để khỏi ngả ngửa.
Ông khuỵu xuống đầu gối nhưng không thấy đau chỉ thấy một cơn gió lạnh
thổi qua gáy nó dập tắt cơn giận dữ. Ông cười lên sằng sặc không hiểu tại
sao nữa. Noel hạ giọng nói:

- Bây giờ thì cút đi.

Lulu đứng dậy:

- Noel tôi xin lỗi anh. Xin lỗi anh.

Rồi ông bước ra, hai vai so lại, hai tay bưng đôi môi sưng vều, chân

loạng choạng.

Lát sau, khi tiếp Lartois, Noel xoa ống chân thuật lại câu chuyện. Lartois

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.