NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 32

- Không, để ghi bệnh án.

Hai anh em lặng thinh. Ông anh cả Urbain lúc lắc bờm tóc cứng đôi ba

lượt.

Tướng Robert, ông em út, thổi lên tấm huân chương màu đỏ gắn ở ve áo

như thổi một hại bụi ở đó.

Lartois viết: “Bệnh án buổi chiều”.

Bỗng nhiên ông dừng bút. Hai đốm sáng long lanh, kỳ bí ánh lên trong

đôi mắt ông. Isabelle nghiêng người về phía bàn giấy, bộ ngực hiện rõ qua
cổ chiếc áo len, thân người cô toát ra một mùi hương mệt mỏi. Đôi mắt
Lartois từ từ ngước lên tới đôi mắt Isabelle, nhưng nàng đang chú tâm vào
cơn sầu muộn nên không để ý.

Mọi người tưởng Lartois đang suy nghĩ. Hai đốm sáng vụt tắt và ông

thầy thuốc viết bằng một tuồng chữ hẹp, nhanh thoăn thoắt:

“Tình trạng hô hấp khá hơn. Trụy tim từng phần. Tiếp tục dự chẩn. Ký

tên: Giáo sư Emile Lartois”.

Ông nghĩ, như thế này thì người thường hay đồng nghiệp của mình cũng

không bắt bẻ được. Xong rồi ông bước ra tiền sảnh, người đầy tớ già giúp
ông mặc áo khoác. Ông xỏ găng vào đôi tay thon thả tỉa tót rồi bước về
phía chiếc limodin đen đứng chờ ở vệ đường.

Vài phút sau, dì phước túc trực tới gõ cửa phòng phu nhân de La

Monnerie. Không nghe thấy gì, bà lại tiếp tục gõ. Có tiếng gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.