NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 38

- Tôi không có thì giờ hoàn tất…

Ông biết rằng ông không kịp tìm ra cánh cửa để vượt qua bức tường

thành màu đen.

Ông thấy buồn ngủ.

Bàn tay ai lướt qua mắt ông, cất đi cái gánh nặng mong manh là đôi mục

kỉnh.

VI

Simon không rõ mình đứng nhìn đôi mi mắt kia trong bao lâu, khi chúng

cụp xuống rồi dừng lại nửa chừng. Chàng nghĩ rằng nhà thơ đã gởi lại cho
chàng lời trăn trối sau cùng và chàng có quyền vuốt mắt ông. Nhưng hai
ngón tay ngắn mập của dì phước đã nhẹ nhàng, thành thạo làm công việc
đó. Rồi bà nặng nề quì xuống và một hồi lâu, người ta chỉ còn nghe tiếng
tích tắc của cái đồng hồ cẩm thạch.

Sau cùng ông cả Urbain nói:

- Ồ, Jean. Người đầu tiên giữa bốn anh em ta.

Ông nhìn xuống tấm thảm, mắt đỏ hoe.

Tướng Robert móc ra một điếu thuốc, lơ đãng cắm vào môi nhưng chợt

nhớ ra, ông xấu hổ đút lại vào túi. Ông cả nhìn em nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.