NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 49

năm hạnh phúc. Mênh mông và… hết rồi. Tôi sẽ giam thân trong kiếp sống
của một bà mệnh phụ già nua… Ông nghĩ năm nay tôi bao nhiêu tuổi?

Simon thấy xấu hổ quá. Chàng nghĩ: “Năm mươi lăm là ít” và chàng đại

hạ giá một phát, rồi lại thấy mình nịnh đầm quá lộ liễu:

- Tôi cũng không biết nữa, thưa bà: bốn lăm, bốn sáu… Chàng nhắm mắt

nói.

- Ông quả là rộng rãi hơn nhiều người khác. Thường thường họ cho tôi là

năm mươi… Tôi bốn ba.

Bà có vẻ không trách gì chàng, tự mình tiễn chàng ra tới tiền sảnh, chìa

mấy ngón tay úp sấp cho chàng. Simon không có thói quen hôn tay nên
chàng ngần ngừ. Chàng nâng cườm tay phu nhân lên không đúng lúc.

Môi bà thoáng một nụ cười nhẹ, nụ cười đầu tiên của buổi tiếp khách.

- Ông đúng như hình ảnh anh Jean tôi từng mô tả, nhạy cảm, thông

minh…

Thực ra suốt buổi vừa rồi, anh chỉ nói được có ba câu, câu sau cùng

thượng hạng là ngớ ngẩn.

- Đối với những người mà ngay khi tiếp xúc, ta nghĩ có thể nói ra hết như

vậy, rất hiếm. Anh ấy là thế… Thỉnh thoảng mời ông tới chơi. Chúng ta sẽ
nhắc tới anh ấy, tôi sẽ đưa ông xem những vần thơ chưa ai biết của anh ấy
tặng. Khi nào ông thích. Tôi không ra khỏi nhà nữa!

Bà rùng mình trước cơn gió lạnh từ ngoài vườn đưa tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.