NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 78

Simon trả lời vắn tắt. Ông liền giơ gậy chỉ lên vòm cổng nghĩa trang và

nói:

- Không thể tưởng tưởng được có những thời đại ngớ ngẩn hết chỗ nói.

Rồi để cho thấy ông không có nhiều thì giờ, ông hỏi luôn:

- Vậy thì ông Lachaume, tôi có thể giúp được gì cho ông?

Simon bối rối nghĩ, khi mình không có ý định gì rõ rệt mà lại tới chào

một ông tổng trưởng thì quả là thất lễ. Chàng lễ phép lảng sang chuyện nhà
thơ quá cố và hai người tiếp tục câu chuyện cho tới ngoài cổng. Ông tổng
trưởng nghiêng ngó:

- Quái, ông thư ký của tôi biến đâu mất rồi!

Quay lại với Lachaume ông hỏi:

- Anh không có xe sao? Nhà ở đâu?... Khu La tinh ư? Các anh sướng

thật! Vậy thì thế này nhé. Tôi phải trở về Bộ. Anh hãy lên xe với tôi.

Ngồi ghé trên cái ghế sau của chiếc Delaunay đồ sộ, Simon nghĩ không

biết mình có quyền đội mũ không. Rồi chàng lấy hết vẻ tự nhiên bỏ mũ
xuống.

- Trời rét. Anh đắp thêm cái này. Ông bộ trưởng nói và giở chiếc khăn

lông thú phủ lên đầu gối Simon như thể họ sắp đi đâu xa lắm. Rồi ông mở
cái hộp đồi mồi, mời chàng một điếu thuốc thơm.

Simon tiếc là con đường ngắn quá. Chàng nhận thấy con người từng bị

báo chí chửi rủa là vô học này, thực ra là một con người uyên bác, nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.