NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 98

- Vâng, vâng, đúng đấy ạ. Simon đứng dậy và nói luôn. Thưa ngài, tôi

mở cửa sổ đây ạ. Có phiền gì ngài không ạ?

- Không đâu, trái lại… Phòng ông nóng quá!... Thế, tôi thiết nghĩ,

chuyện cho về hưu là bình thường. Nhưng tại sao nhiều người cao tuổi hơn
em tôi vẫn đương chức, còn em tôi, chẳng kém cỏi gì thì lại bị phân biệt đối
xử.

- Tôi không nghĩ đó là chuyện phân biệt đối xử. Simon nói bừa.

Chàng chưa biết gì hết. Đầu óc mơ hồ. Chàng muốn bật lên một hồi

cười. Cụ hầu tước tiếp tục nói:

- Tôi biết, tôi biết, chuyện gì đã làm em tôi bứt rứt. Hồi đó em tôi đã xin

từ chức khi chính phủ ra lệnh kiểm kê tài sản giáo hội. Ngày ấy nếu còn ở
trong quân ngũ có lẽ tôi cũng làm như em tôi. Tôi không rõ chính kiến của
ông ra sao, nhưng ta phải bỏ qua chuyện từ chức của em tôi ngày ấy. Chính
phủ Cộng hòa đã làm sai, và chúng ta đã bỏ qua… Còn bây giờ, do mối liên
hệ giữa ông với ông em nhà thơ của tôi, tôi nghĩ có thể tự cho phép…

Simon cười thầm: “Cuộc đời thật là kỳ quặc. Isabelle có bầu với mình.

Ông cụ này không hề biết, cụ đang lẩn quẩn trong câu chuyện vặt vãnh của
cụ. Phu nhân La Monnterie, có biết và bà không hề nghĩ rằng ông hầu tước
giờ này đang lo kêu nài cho ông thiếu tướng. Và cả phu nhân La Monnerie
lẫn Isabelle cũng không dè rằng đêm mai mình được phu nhân Eterlin mời
tới dùng bữa đằng nhà bà. Và phu nhân Eterlin đâu biết rằng cô cháu gái
của người tình thi sĩ kia đã…”

Chàng có cảm giác đang ngồi giữa mớ bòng bong riêng mình chàng nhìn

rõ chân tơ kẽ tóc, hoặc đang ngồi giữa một trung tâm điện thoại, những câu
trao đổi xen cài nhau, tứ phía, người ở đầu dây chỉ nghe được một câu, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.